So sánh và đánh giá hai đoạn trích "Ông ngoại" và "Giàn bầu trước ngõ" của Nguyễn Ngọc Tư

essays-star4(262 phiếu bầu)

Trong hai đoạn trích "Ông ngoại" và "Giàn bầu trước ngõ" của Nguyễn Ngọc Tư, chúng ta có thể thấy sự khác biệt rõ rệt trong cách diễn đạt và nội dung của từng đoạn văn. Tuy nhiên, cả hai đoạn đều thể hiện tình cảm và sự gắn kết giữa con người với nhau. Trong đoạn trích "Ông ngoại", tác giả miêu tả ông ngoại là một người già, yếu ớt và nghèo khó. Ông ngoại được miêu tả như một người có tình yêu thương vô bờ bến dành cho cháu. Ông ngoại luôn lo lắng cho cháu và luôn muốn cháu có một cuộc sống tốt đẹp hơn. Tác giả sử dụng ngôn ngữ một cách tinh tế để thể hiện tình cảm của ông ngoại, qua đó giúp người đọc cảm nhận được tình yêu thương và sự gắn kết giữa ông ngoại và cháu. Trong khi đó, đoạn trích "Giàn bầu trước ngõ" lại tập trung vào một hình ảnh khác - hình ảnh của một người đàn ông đang ngồi trước ngõ. Tác giả miêu tả người đàn ông này một cách chi tiết, từ cách ngồi, cách nhìn và cách cảm xúc của anh ta. Tác giả sử dụng ngôn ngữ một cách nghệ thuật để thể hiện tâm trạng và cảm xúc của người đàn ông, qua đó giúp người đọc cảm nhận được sự cô đơn và buồn bã của anh ta. Tuy nhiên, dù khác nhau về nội dung và cách diễn đạt, cả hai đoạn trích đều thể hiện tình cảm và sự gắn kết giữa con người với nhau. Tác giả Nguyễn Ngọc Tư đã sử dụng ngôn ngữ một cách tinh tế để thể hiện tình cảm và sự gắn kết này, qua đó giúp người đọc cảm nhận được sự chân thành và tình cảm sâu sắc của tác giả. Tóm lại, hai đoạn trích "Ông ngoại" và "Giàn bầu trước ngõ" của Nguyễn Ngọc Tư đều thể hiện tình cảm và sự gắn kết giữa con người với nhau. Tác giả sử dụng ngôn ngữ một cách tinh tế để thể hiện tình cảm và sự gắn kết này, qua đó giúp người đọc cảm nhận được sự chân thành và tình cảm sâu sắc của tác giả.