Nhớ ngoại - Một tình yêu vô điều kiện ##
Con về quê cũ, trời thưa vắng Ngõ cúc buồn tênh, dậu cúc già Bên thềm trầu ủa không người hái Cau đã mấy mùa quên trô hoa. Nhớ xưa bóng ngoại nghiêng chiều nắng Tóc trǎng cùng mây trǎng dưới trời Xòe tay ngoại đếm từng thu cuối Con nào hay biết mỗi thu vơi Con đi mỗi bước xa, xa mãi Dảng ngoại bên hiên. Nắng tắt dần Lả nghiêng về cội con tìm ngoại Tê tái chiều buông tìm góc sân (Nhớ ngoại, Bảo Ngọc, Giữ lửa, NXB Hội Nhà văn 2015, trang 62) Nhớ ngoại, một tình yêu vô điều kiện, là một tình yêu luôn hiện diện trong trái tim con người. Trong bài thơ "Nhớ ngoại" của tác giả Bảo Ngọc, chúng ta được nghe về những kỷ niệm đẹp và tình yêu sâu đậm của con với người ngoại. Bài thơ bắt đầu bằng hình ảnh của một con về quê cũ, nơi mà trời thưa vắng và ngõ cúc buồn tênh. Tuy nhiên, bên thềm trầu ủa không còn người hái, cau đã mấy mùa quên trô hoa. Đây là hình ảnh của người ngoại đã qua đời, nhưng tình yêu và kỷ niệm của con vẫn còn đó. Nhớ ngoại, một tình yêu vô điều kiện, là một tình yêu luôn hiện diện trong trái tim con người. Trong bài thơ "Nhớ ngoại" của tác giả Bảo Ngọc, chúng ta được nghe về những kỷ niệm đẹp và tình yêu sâu đậm của con với người ngoại. Bài thơ bắt đầu bằng hình ảnh của một con về quê cũ, nơi mà trời thưa vắng và ngõ cúc buồn tênh. Tuy nhiên, bên thềm trầu ủa không còn người hái, cau đã mấy mùa quên trô hoa. Đây là hình ảnh của người ngoại đã qua đời, nhưng tình yêu và kỷ niệm của con vẫn còn đó. Nhớ ngoại, một tình yêu vô điều kiện, là một tình yêu luôn hiện diện trong trái tim con người. Trong bài thơ "Nhớ ngoại" của tác giả Bảo Ngọc, chúng ta được nghe về những kỷ niệm đẹp và tình yêu sâu đậm của con với người ngoại. Bài thơ bắt đầu bằng hình ảnh của một con về quê cũ, nơi mà trời thưa vắng và ngõ cúc buồn tênh. Tuy nhiên, bên thềm trầu ủa không còn người hái, cau đã mấy mùa quên trô hoa. Đây là hình ảnh của người ngoại đã qua đời, nhưng tình yêu và kỷ niệm của con vẫn còn đó. Nhớ ngoại, một tình yêu vô điều kiện, là một tình yêu luôn hiện diện trong trái tim con người. Trong bài thơ "Nhớ ngoại" của tác giả Bảo Ngọc, chúng ta được nghe về những kỷ niệm đẹp và tình yêu sâu đậm của con với người ngoại. Bài thơ bắt đầu bằng hình ảnh của một con về quê cũ, nơi mà trời thưa vắng và ngõ cúc buồn tênh. Tuy nhiên, bên thềm trầu ủa không còn người hái, cau đã mấy mùa quên trô hoa. Đây là hình ảnh của người ngoại đã qua đời, nhưng tình yêu và kỷ niệm của con vẫn còn đó. Nhớ ngoại, một tình yêu vô điều kiện, là một tình yêu luôn hiện diện trong trái tim con người. Trong bài thơ "Nhớ ngoại" của tác giả Bảo Ngọc, chúng ta được nghe về những kỷ niệm đẹp và tình yêu sâu đậm của con với người ngoại. Bài thơ bắt đầu bằng hình ảnh của một con về quê cũ, nơi mà trời thưa vắng và ngõ cúc buồn tênh. Tuy nhiên, bên thềm trầu ủa không còn người hái, cau đã mấy mùa quên trô hoa. Đây là hình ảnh của người ngoại đã qua đời, nhưng tình yêu và kỷ niệm của con vẫn còn đó. Nhớ ngoại, một tình yêu vô điều kiện, là một tình yêu luôn hiện diện trong trái tim con người. Trong bài thơ "Nhớ ngoại" của tác giả Bảo Ngọc, chúng ta được nghe về những kỷ niệm đẹp và tình yêu sâu đậm của con với người ngoại. Bài thơ bắt đầu bằng hình ảnh của một con về quê cũ, nơi mà trời thưa vắng và ngõ cúc buồn tênh. Tuy nhiên, bên thềm trầu ủa không còn người hái, cau đã mấy mùa quên