Sông quê hương - Nguồn sống và kỷ niệm của tôi
Quê hương tôi có một con sông xanh biếc, nước gương trong soi tóc những hàng tre. Sông ấy là tâm hồn của tôi, một buổi trưa hè toả nắng xuống lòng sông lấp loáng. Tôi không biết nước sông có giữ ngày, giữ tháng hay giữ bao nhiêu kỷ niệm giữa dòng trôi. Nhưng hỡi con sông đã tắm cả đời tôi, tôi giữ mãi mối tình mới mẻ với sông quê hương, sông của tuổi trẻ, sông của miền Nam nước Việt thân yêu. Khi đến bờ tre ríu rít tiếng chim kêu, khi nhìn mặt nước chập chờn con cá nhảy, tôi nhớ đến những ngày thơ ấu, khi bạn bè tôi tụm năm tụm bảy, bầy chim non bơi lội trên sông. Tôi giơ tay ôm nước vào lòng, sông mả̛ nước ôm tôi vào dạ. Chúng tôi lớn lên, mỗi người mỗi ngả. Kẻ sớm khuya chài lưới bên sông, kẻ cuốc cày mưa nẳng ngoài đồng. Tôi cầm súng xa nhà đi kháng chiến, nhưng lòng tôi như mưa nguồn, gió biến, vẫn trở về lưu luyến bên sông. Hình ảnh cô em đôi má ửng hồng, những kỷ niệm ngọt ngào trong lòng tôi. Sông quê hương, nguồn sống và kỷ niệm của tôi, luôn đọng lại trong trái tim mỗi khi nhìn về phía xa.