Phân tích bài thơ "THIÊN TRƯỜNG VÃN VỌNG" của TRẬN NHÂN TÔNG

essays-star4(268 phiếu bầu)

Bài thơ "THIÊN TRƯỜNG VÃN VỌNG" của Trân Nhân Tông là một tác phẩm thơ trữ tình, mô tả vẻ đẹp thiên nhiên và sự yên bình của một thôn quê. Bài thơ bắt đầu bằng việc mô tả cảnh vật yên bình của một thôn quê, với những buổi trưa nắng ấm áp và những buổi chiều yên tĩnh. Tác giả sử dụng hình ảnh của những con sông chảy song song và những cánh đồng xanh mướt để tạo nên một bức tranh thiên nhiên idyllic và yên bình. Bài thơ tiếp tục mô tả vẻ đẹp của thiên nhiên trong những mùa khác nhau. Trước thôn, sau thôn đều mơ mờ như khối phu, bên bông chiều cảnh vất nữa như có, nữa như không. Tác giả sử dụng hình ảnh này để thể hiện sự mơ hồ và u ám của thiên nhiên, tạo nên một không gian thơ mộng và lãng mạn. Trong tiếng sáo, mục đồng lùa trâu về hết, từng đôi cò trắng hạ cánh xuống đồng. Tác giả sử dụng hình ảnh của mục đồng và trâu để thể hiện sự yên bình và thơ mộng của cuộc sống nông thôn. Những hình ảnh này tạo nên một bức tranh thiên nhiên và cuộc sống yên bình, lãng mạn. Bài thơ kết thúc bằng việc mô tả vẻ đẹp của thiên nhiên trong những buổi trưa và buổi chiều. Trước xóm sau thôn tựa khói lồng, bông chiều dường có lại dường không. Tác giả sử dụng hình ảnh này để thể hiện sự mơ hồ và u ám của thiên nhiên, tạo nên một không gian thơ mộng và lãng mạn. Mục đồng sáo vẳng, trâu về hết, cò trắng từng đôi liệng xuống đồng. Tác giả sử dụng hình ảnh này để thể hiện sự yên bình và thơ mộng của cuộc sống nông thôn. Những hình ảnh này tạo nên một bức tranh thiên nhiên và cuộc sống yên bình, lãng mạn. Tóm lại, bài thơ "THIÊN TRƯỜNG VÃN VỌNG" của Trân Nhân Tông là một tác phẩm thơ trữ tình, mô tả vẻ đẹp thiên nhiên và sự yên bình của một thôn quê. Tác giả sử dụng hình ảnh của thiên nhiên và cuộc sống nông thôn để thể hiện sự thơ mộng và lãng mạn của cuộc sống. Bài thơ kết thúc bằng việc mô tả vẻ đẹp của thiên nhiên trong những buổi trưa và buổi chiều, tạo nên một không gian thơ mộng và lãng mạn.