Giá trị nội dung và nghệ thuật của đoạn thơ "Tóc mẹ" trong việc thể hiện tình yêu thương và sự hi sinh
Trong đoạn thơ "Tóc mẹ" của Phạm Đình Ân, tác giả đã sử dụng ngôn ngữ một cách tinh tế để thể hiện tình yêu thương và sự hi sinh của một người mẹ dành cho con cái. Đoạn thơ không chỉ là một bức tranh về vẻ đẹp của tóc mẹ qua từng giai đoạn cuộc đời, mà còn là một bức tranh về tình yêu thương vô hạn mà mẹ dành cho con.
Đoạn thơ bắt đầu bằng hình ảnh tóc sâu nhô giúp mẹ xưa, với những sợi tóc đục đặt vừa lòng tay. Tác giả sử dụng hình ảnh này để mô tả vẻ đẹp của tóc mẹ khi còn trẻ, đầy sức sống và năng lượng. Tuy nhiên, qua từng năm tháng, ngày ngày, tóc con xanh dần phai nhạt dần. Điều này không chỉ phản ánh sự lão hóa của người mẹ, mà còn thể hiện sự trôi chảy của thời gian.
Mỗi lần trông mẹ vấn khẩn, tác giả giật mình vì sợi bạc còn ngân ấy sao? Đây là một biểu tượng cho sự mất mát và sự trôi chảy không thể dừng lại của thời gian. Mỗi lần nhìn thấy sợi bạc trên đầu mình, tác giả không chỉ nhớ về tuổi thơ mà còn nhớ về tình yêu thương vô hạn mà người mẹ đã dành cho mình.
Một đời sung sướng - khô đau, sương sa sợi tóc trên đầu rụng vơi. Đây là một biểu tượng cho những khó khăn và thử thách mà người mẹ phải trải qua để nuôi dưỡng con cái mình. Mỗi khi một sợi tóc rụng đi, tác giả cảm thấy đau lòng vì biết rằng người mẹ đã phải hy sinh nhiều điều để nuôi dưỡng con cái mình.
Vo vo sợi giắt đầu hồi lang thang sơi rải khắp nơi trong vườn. Đây là một biểu tượng cho sự tan rã và mất mát trong cuộc sống. Mỗi khi một sợi tóc rơi đi, tác giả cảm thấy đau lòng vì biết rằng người mẹ đang dần mất đi những năm tháng đẹp nhất trong cuộc đời mình.
Sợi vàng vào bát canh cân bữa ăn con nghẹn mấy lần mẹ ơi! Đây là một biểu tượng cho sự hy