Chiếc ấm sứt vòi: Tự sự nghệ thuật trong truyện ngắ
Giới thiệu: Truyện ngắn "Chiếc ấm sứt vòi" của Trần Đức Tiến là một tác phẩm nghệ thuật về sự tự sự của một chiếc ấm trà. Bài viết này sẽ phân tích nghệ thuật tự sự của truyện ngắn này. Phần 1: Tự sự của chiếc ấm trà - Chiếc ấm trà là nhân vật chính của truyện, tự sự về hoàn cảnh của mình và cách nó cố gắng phục vụ khách hàng. - Chiếc ấm tự nhận ra khuyết tật của mình và quyết tâm làm việc tốt hơn, giữ cho mình sạch sẽ và pha trà khéo léo. Phần 2: Sự gắn kết giữa chiếc ấm và khách hàng - Chiếc ấm trở thành một phần không thể thiếu trong quán nước, khách hàng quen thuộc chỉ muốn dùng trà trong chiếc ấm sứt vòi. - Mùa đông, khách hàng còn khum khum hai lòng bàn ọm lấy chiếc ấm thật lâu, thể hiện sự gắn kết và tình cảm của họ với chiếc ấm. Phần 3: Sự nhận diện và đánh giá của khách hàng - Một vị khách từ nơi xa đến và nhận diện chiếc ấm sứt vòi. Ông ta nhấc lên chiếc ấm, chăm chú ngắm nghía và cuối cùng cất tiếng nói với chủ quán. - Sự nhận diện và đánh giá của khách hàng thể hiện sự tôn trọng và giá trị của chiếc ấm trong mắt họ. Kết luận: Truyện ngắn "Chiếc ấm sứt vòi" của Trần Đức Tiến sử dụng nghệ thuật tự sự để tạo ra một hình ảnh sống động và cảm xúc của chiếc ấm trà. Qua đó, tác giả gửi gắm thông điệp về sự kiên nhẫn, cố gắng và sự gắn kết giữa con người và vật.