Sự căm phẫn của tác giả trước lối sống trọng vật chất trong đoạn trích
Trong đoạn trích trên, tác giả thể hiện sự căm phẫn của mình đối với lối sống trọng vật chất và xem tiền tài là lẽ sống. Từ ngữ và cách diễn đạt của tác giả cho thấy sự phẫn nộ và khinh thường đối với những người chỉ quan tâm đến tiền bạc và tài sản hơn là những giá trị nhân văn và tình cảm. Đầu tiên, tác giả miêu tả việc ông cu chết mà không có ai quan tâm và chỉ sau đó, ngay lập tức, những người thân trong gia đình bắt đầu tranh chấp tài sản. Điều này cho thấy sự tham lam và vô tâm của họ, khi họ không để ý đến cái chết của ông cu mà chỉ quan tâm đến việc chia gia tài. Tiếp theo, tác giả nhấn mạnh rằng trong hai ngày sau cái chết của ông cu, những người thân trong gia đình bận rộn với hàng trăm công việc và nghìn việc. Họ không chỉ bỏ qua việc lo cho ông cu, mà còn tìm cách lợi dụng tình hình để đạt lợi ích cá nhân. Thằng hai thậm chí ép anh phải bỏ tiền ra để lo cho bố, trong khi anh ta lại đang mưu danh và mua lấy một chân chúc sắc trong làng. Cuối cùng, tác giả nhấn mạnh sự tính toán và tham vọng của những người thân trong gia đình. Họ không chỉ tính toán chia gia tài mà còn tính toán mọi việc khác, bất chấp cái chết của ông cu. Thậm chí khi đi ngủ, thằng cả và thằng hai cũng không thoát khỏi những suy nghĩ và mơ màng về việc phóng túng và mưu danh. Từ đoạn trích trên, ta có thể thấy rõ sự căm phẫn của tác giả trước lối sống trọng vật chất và xem tiền tài là lẽ sống. Tác giả muốn nhấn mạnh giá trị nhân văn và tình cảm hơn là sự tham lam và tính toán. Điều này là một lời nhắc nhở cho chúng ta về tầm quan trọng của nhân văn và tình cảm trong cuộc sống, và cảnh báo về những hệ quả tiêu cực của việc chỉ quan tâm đến vật chất.