Tình yêu và kỷ niệm với con đường quê
Bài thơ "Những con đường" của Lưu Quang Vũ là một tác phẩm thể hiện tình cảm sâu lắng và kỷ niệm đẹp đẽ về con đường quê hương. Thông qua những từ ngữ và hình ảnh miêu tả, tác giả đã tạo nên một bức tranh sống động về cuộc sống và tâm trạng của người dân quê hương. Điểm đặc biệt của thể thơ này là sự gần gũi, chân thực và đầy cảm xúc. Câu 1: Thể thơ của đoạn thơ trích "Ôi những con đường hẹp ngày xưa" thuộc thể thơ tự do, không ràng buộc bởi hình thức cố định nào, cho phép tác giả tự do sáng tác và diễn đạt cảm xúc một cách tự nhiên. Câu 2: Từ ngữ và hình ảnh trong bài thơ miêu tả đặc điểm của con đường quê như hẹp, ruộng nhỏ, ao con bó, bước chân trâu, lúa vàng, đom đóm bay cao... tất cả tạo nên một bức tranh sống động về cuộc sống và vẻ đẹp của quê hương. Câu 3: Tình cảm và cảm xúc của chủ thể trong bài thơ được thể hiện qua sự hoài niệm, nhớ nhung và ước mơ về quê hương, con đường quê và cuộc sống bình dị, chân thật. Câu 4: Các dòng thơ "Ôi những con đường hẹp ngày xưa, Cùng ruộng nhỏ ao con bó luôn tâm mắt, Khiến lòng người nhiều khi cũng chật..." thể hiện sự hoài niệm, nhớ về quê hương, những kỷ niệm đẹp và tình cảm sâu lắng với cuộc sống quê hương. Câu 5: Tác giả mong muốn có một tương lai tươi sáng, rộng lớn và thịnh vượng cho quê hương, được thể hiện qua hai câu thơ "Ta dựng ngày mai rộng biển lúa vàng, Bước đi dài đường phải thênh thang". Điều này thể hiện ước vọng và hy vọng tích cực của tác giả về tương lai của quê hương. Với những tình cảm chân thành và ước vọng tươi sáng, bài thơ "Những con đường" đã tạo nên một bức tranh đẹp về quê hương và con đường quê, gợi lại những kỷ niệm đẹp và tình yêu sâu đậm với quê hương.