Nỗi buồn và kỷ niệm trong đêm Tết
Giới thiệu: Trong đoạn trích "Tối ba mươi" của Thạch Lam, chúng ta được theo chân nhân vật Huệ trong một đêm Tết tại Hà Nội. Huệ, một cô gái trẻ đã bỏ nhà ra đi từ lâu, hiện đang sống một cuộc sống cô đơn và u ám trong căn buồng nhỏ tại phố hẹp. Trong đêm này, cô nhớ lại những kỷ niệm đẹp và buồn từ quá khứ, khi cô còn trẻ thơ và sống trong gia đình ấm cúng ở quê nhà. Phần 1: Nỗi buồn trong đêm Tết Trong đoạn trích, chúng ta thấy rõ nỗi buồn và cô đơn của nhân vật Huệ. Cô gái trẻ này đã mất mát gia đình và không còn nơi nào để quay về. Mặc dù đang ở trong một dịp lễ tết đầy màu sắc và ấm cúng, nhưng cô lại cảm thấy lạnh lẽo và cô đơn hơn bao giờ hết. Nỗi buồn của cô được thể hiện qua những cảm giác u ám và nặng trĩu trong tâm hồn. Phần 2: Kỷ niệm và sự nhớ lại Huệ chớp khẽ rồi nhớ đến cuộc đời mình, lúc trẻ thơ, lúc còn con gái, ở nhà quê. Cô nhớ lại một buổi sáng mồng một Tết, khi cô mặc áo mới đứng trên thềm nhìn những bông hoa đào nở trước vườn. Cô không nhớ rõ là Tết năm nào, nhưng cô biết rằng đó là một kỷ niệm đẹp và đáng nhớ trong cuộc đời cô. Phần 3: Sự đối lập giữa hiện tại và quá khứ Trong đoạn trích, chúng ta thấy sự đối lập giữa hiện tại và quá khứ của nhân vật Huệ. Cô gái trẻ này đã từng có một cuộc sống ấm cúng và hạnh phúc trong gia đình, nhưng giờ đây cô lại sống một cuộc sống cô đơn và u ám trong căn buồng nhỏ tại Hà Nội. Sự đối lập này làm cho nỗi buồn và cô đơn của cô trở nên càng đậm nét hơn. Kết luận: Trong đoạn trích "Tối ba mươi" của Thạch Lam, chúng ta được theo chân nhân vật Huệ trong một đêm Tết tại Hà Nội. Nỗi buồn và cô đơn của cô được thể hiện qua những cảm giác u ám và nặng trĩu trong tâm hồn. Kỷ niệm và sự nhớ lại của cô về quá khứ cũng được thể hiện rõ ràng. Sự đối lập giữa hiện tại và quá khứ của cô làm cho nỗi buồn và cô đơn của cô trở nên càng đậm nét hơn.