Hình tượng người mẹ trong hai văn bản "Lưng mẹ còng rồi" và "Vầng trăng rơi xuống

essays-star4(224 phiếu bầu)

Trong hai văn bản "Lưng mẹ còng rồi" của Đỗ Trung Lai và "Vầng trăng rơi xuống" của Hoàng Ngọc Hà, hình tượng người mẹ được khắc họa với những nét đẹp và sự tương phản độc đáo. Trong "Lưng mẹ còng rồi", hình tượng người mẹ được miêu tả với sự kiên nhẫn và lòng dũng cảm. Mẹ là người luôn kiên trì, không ngừng nghỉ trong công việc, dù lưng còng và đầu bạc. Mẹ là người luôn gần gũi với con, luôn ở bên cạnh con trong mọi hoàn cảnh. Hình tượng mẹ trong bài thơ này là một hình tượng mạnh mẽ, đầy tình yêu thương và sự hy sinh. Trong khi đó, trong "Vầng trăng rơi xuống", hình tượng người mẹ được khắc họa với sự dịu dàng và tình yêu thương vô bờ bến. Mẹ là người luôn lo lắng, quan tâm đến con, luôn đặt con lên trên hết. Mẹ là người luôn kiên nhẫn, chịu đựng những khó khăn và gian khổ để nuôi dưỡng con. Hình tượng mẹ trong bài thơ này là một hình tượng dịu dàng, đầy tình yêu thương và sự hi sinh. Tuy nhiên, dù được khắc họa với những nét đẹp và sự tương phản khác nhau, hình tượng người mẹ trong hai văn bản này đều thể hiện sự kính trọng và tình yêu thương sâu sắc của tác giả dành cho mẹ. Cả hai bài thơ đều thể hiện sự biết ơn và lòng biết trọng của tác giả đối với những hy sinh và tình yêu thương vô bờ bến của mẹ. Tóm lại, hình tượng người mẹ trong hai văn bản "Lưng mẹ còng rồi" và "Vầng trăng rơi xuống" được khắc họa với những nét đẹp và sự tương phản độc đáo. Tuy nhiên, cả hai đều thể hiện sự kính trọng và tình yêu thương sâu sắc của tác giả dành cho mẹ.