Sự chờ đợi trong bài thơ 'Đợi mẹ' của Vũ Quần Phương
Bài thơ "Đợi mẹ" của Vũ Quần Phương là một tác phẩm nhỏ bé nhưng đầy cảm xúc, tả lại hình ảnh của một đứa trẻ đang chờ đợi mẹ trở về. Từ những chi tiết nhỏ nhặt như vầng trăng non, đom đóm và bàn chân mẹ, tác giả đã tạo nên một bức tranh đầy màu sắc về tình yêu thương và sự nhớ nhung. Trong bài thơ, em bé ngồi nhìn ra ruộng lúa và nhìn thấy nửa vầng trăng non. Điều này tạo ra một bầu không khí buồn bã và cô đơn, khiến cho sự chờ đợi của em bé trở nên càng thêm khắc nghiệt. Em bé nhìn vầng trăng, nhưng chưa nhìn thấy mẹ. Mẹ lẫn trên cánh đồng, đồng lúa lẫn vào đêm. Điều này cho thấy mẹ đang làm việc vất vả trên cánh đồng, trong khi em bé đang ngồi ở nhà chờ đợi. Tác giả còn sử dụng hình ảnh của đom đóm bay ngoài ao và đom đóm đã vào nhà để tạo ra một sự tương phản giữa sự tự do và sự bị giam cầm. Em bé nhìn đom đóm bay, chờ tiếng bàn chân mẹ. Bàn chân mẹ lội bùn ì oạp phía đồng xa. Điều này cho thấy mẹ đang đi từ xa và phải vượt qua những khó khăn để trở về nhà. Em bé chờ đợi mẹ trở về, trong khi trời về khuya lung linh trắng vườn hoa mận trắng. Mẹ đã bế vào nhà, nhưng nỗi đợi vẫn nằm mơ. Bài thơ "Đợi mẹ" của Vũ Quần Phương thể hiện sự chờ đợi và nhớ nhung của một đứa trẻ đối với mẹ. Từ những hình ảnh đơn giản như vầng trăng non, đom đóm và bàn chân mẹ, tác giả đã tạo nên một tác phẩm đầy cảm xúc và sâu sắc. Bài thơ này nhắc nhở chúng ta về tình yêu thương và sự quan tâm của mẹ, và cũng như những khoảnh khắc đáng trân trọng trong cuộc sống.