Trạng thái tâm lý của người đi xa trong bài thơ "Nhớ lối trở về" vào mùa hoa mận
Trên con đường xa xôi, người đi xa trong bài thơ "Nhớ lối trở về" vào mùa hoa mận đang trải qua những cảm xúc phức tạp. Sự luyến tiếc và hối tiếc về quê hương, nỗi nhớ nhung về những kỷ niệm xưa cũ đang hiện hữu trong tâm trí của họ. Đồng thời, sự cô đơn và lạc lõng giữa những nẻo đường mới khiến họ cảm thấy mất mát và không thuộc về bất cứ nơi nào. Mặc dù bước chân vẫn tiếp tục bước đi, nhưng trong lòng họ vẫn luôn khao khát được trở về nơi mình gọi là "quê hương". Đó là một trạng thái tinh thần đầy bi ai và nhung nhớ của người đi xa trong bài thơ, khi mà mỗi bước chân là một khoảnh khắc nhớ nhà, nhớ đất, và nhớ người thân yêu.