Tấm lòng trung lẫn hiếu của nhà thơ Nguyễn Trãi
Nhà thơ Nguyễn Trãi đã để lại một tấm lòng trung lẫn hiếu sâu sắc trong hai câu thơ cuối bài Thuật hứng 24. "Bui có một lòng trung lẫn hiếu, Mài chǎng khuyết nhuộm chǎng đen." Những câu thơ này không chỉ là một miêu tả về tấm lòng của nhà thơ mà còn là một lời nhắc nhở cho chúng ta về ý nghĩa của lòng trung thành và lòng hiếu thảo. Tấm lòng trung thành được thể hiện qua từ "bui". Bui là một loại gỗ quý có tính chất bền bỉ và không dễ bị mục nát. Nhưng trong câu thơ, bui không chỉ đơn thuần là một vật chất mà còn mang ý nghĩa sâu xa về lòng trung thành. Tấm lòng trung thành của nhà thơ được so sánh với bui, cho thấy sự kiên nhẫn và đáng tin cậy của người viết. Đó là tấm lòng mà không bị lạc hướng hay phai mờ theo thời gian. Ngoài ra, câu thơ cũng nhấn mạnh về lòng hiếu thảo của nhà thơ thông qua từ "mài chǎng". Mài chǎng là quá trình làm sáng bóng và làm đẹp cho các vật liệu. Trong trường hợp này, mài chǎng không chỉ là một hành động vật chất mà còn là biểu tượng cho việc nuôi dưỡng và chăm sóc. Lòng hiếu thảo của nhà thơ được thể hiện qua việc mài chǎng khuyết nhuộm chǎng đen, tức là nhà thơ không chỉ chăm sóc và nuôi dưỡng tấm lòng của mình mà còn chăm sóc và nuôi dưỡng tấm lòng của người khác. Tấm lòng trung lẫn hiếu của nhà thơ Nguyễn Trãi trong hai câu thơ cuối bài Thuật hứng 24 là một lời nhắc nhở cho chúng ta về tầm quan trọng của lòng trung thành và lòng hiếu thảo trong cuộc sống. Chúng ta cần học tập từ nhà thơ để trân trọng và chăm sóc tấm lòng của mình cũng như tấm lòng của người khác.