Những đêm mùa đông trên núi cao - Một cuộc chiến để sống sót
Trên núi cao, đêm đến với những cơn gió lạnh và tăm tối. Đó là những đêm mà Mị phải đối mặt với sự cô đơn và khó khăn. Mỗi đêm, Mị phải thức dậy và thổi lửa để giữ ấm cho bản thân và gia đình. Đó là một cuộc chiến để sống sót. Thường khi đến gà gáy sáng, Mị mới có thể ngồi dậy và bắt đầu nấu cháo lợn cho gia đình. Nhưng trước khi đó, Mị phải thổi lửa và nhìn sang bên kia, nơi A Phủ đang ngủ. Nếu thấy mắt A Phủ mở, Mị biết rằng anh ta vẫn còn sống. Mấy đêm qua, điều này đã trở thành thói quen. Dù A Phủ có sống hay chết, Mị vẫn tiếp tục thổi lửa, không biết mệt mỏi. Có một đêm, A Sử trở về và thấy Mị đang ngồi bên bếp. Anh ta đánh Mị ngã xuống và đêm sau đó, Mị vẫn tiếp tục thổi lửa như bình thường. Mị không quan tâm đến những đau đớn và khổ đau mà A Sử gây ra. Mị chỉ biết rằng mình phải tiếp tục sống và chiến đấu. Một đêm khuya, khi trong nhà đã yên tĩnh, Mị lại thức dậy và thổi lửa. Mị nhìn sang bên kia và thấy hai mắt A Phủ mở, nhưng đã xám đen và đầy nước mắt. Mị nhớ lại đêm năm trước khi A Sử trói Mị. Mị đã khóc nhiều lần, nhưng nước mắt chỉ chảy xuống miệng và cổ. Mị biết rằng A Sử đã trói nhiều người phụ nữ khác trước đây và chúng đã chết. Mị biết rằng đêm mai, đến lượt Mị chết. Nhưng Mị không sợ. Mị đã trở thành một người phụ nữ mạnh mẽ và quyết tâm sống sót. Trong những giây phút cuối cùng của đời mình, Mị không thấy sợ hãi. Mị tưởng tượng rằng có thể A Phủ đã trốn thoát và Mị sẽ bị trói vào cái cọc đó. Mị sẽ chết trên cái cọc đó. Nhưng trong tình cảnh này, Mị không cảm thấy sợ. Đêm đã tối, Mị rón rén bước lại và A Phủ vẫn nhìn Mị. Mị biết rằng cuộc chiến để sống sót vẫn chưa kết thúc. Trên núi cao, những đêm mùa đông dài và buồn không chỉ là cuộc chiến để sống sót vật chất, mà còn là cuộc chiến để sống sót tinh thần. Mị đã học cách đối mặt với khó khăn và không sợ hãi. Mị đã trở thành một người phụ nữ mạnh mẽ và kiên cường.