Nét đẹp bình dị và tình yêu quê hương trong bài thơ "Quê hương" của Tế Hanh ##
Bài thơ "Quê hương" của Tế Hanh là một bức tranh đẹp về làng quê Việt Nam với những hình ảnh giản dị, mộc mạc nhưng đầy chất thơ. Qua lời thơ, tác giả đã thể hiện tình yêu quê hương tha thiết, một tình cảm sâu nặng và đầy tự hào. Hình ảnh làng quê hiện lên trong bài thơ thật bình dị, gần gũi. Đó là "cánh buồm trắng" rập rờn trên sóng nước, là "dòng sông xanh" hiền hòa, là "chiếc thuyền nhẹ hăng" chở đầy cá tôm. Những hình ảnh ấy gợi lên một khung cảnh thanh bình, yên ả, nơi con người sống chan hòa với thiên nhiên. Bên cạnh đó, tác giả còn sử dụng những biện pháp nghệ thuật đặc sắc để làm nổi bật vẻ đẹp của quê hương. Hình ảnh ẩn dụ "cánh buồm trắng" được ví như "mảnh hồn làng" thể hiện sự gắn bó, yêu thương của người dân với quê hương. Còn "dòng sông xanh" được ví như "dòng sữa mẹ" lại gợi lên sự ấm áp, yêu thương, che chở của quê hương đối với con người. Tình yêu quê hương của tác giả được thể hiện một cách rõ nét qua những câu thơ đầy xúc động. "Nay xa cách lòng tôi luôn tưởng nhớ" là lời tâm sự chân thành, bộc lộ nỗi nhớ quê hương da diết của người con xa xứ. Câu thơ "Sao không về thăm lại chốn xưa" như một lời tự trách nhẹ nhàng, thể hiện sự day dứt, ân hận khi không thể trở về quê hương. Bài thơ "Quê hương" của Tế Hanh không chỉ là một bức tranh đẹp về làng quê Việt Nam mà còn là lời khẳng định tình yêu quê hương tha thiết của tác giả. Qua những hình ảnh giản dị, mộc mạc, bài thơ đã khơi gợi trong lòng người đọc những cảm xúc sâu sắc về quê hương, về những giá trị truyền thống tốt đẹp của dân tộc.