Khi thuyền của họ đến đảo của Xi-La và Ka-ríp: 'Các bạn tôi sợ quá, đánh tuột cả mái chèo, khiến chúng rơi tõm xuống biển và trôi là là mặt nước'. Ô-đi-xê đã phải động viên, xốc lại tinh thần cho mọi người

essays-star4(286 phiếu bầu)

Khi thuyền của chúng tôi đến đảo của Xi-La và Ka-ríp, tôi cảm thấy sợ hãi và lo lắng. Tôi sợ rằng chúng tôi sẽ đánh rơi cả thuyền và những người trên đó. Tôi sợ rằng chúng tôi sẽ trôi trên mặt nước và không thể tìm được cách thoát khỏi đó. Tuy nhiên, Ô-đi-xê đã phải động viên và xốc lại tinh thần cho chúng tôi. Anh ấy đã nhắc nhở chúng tôi rằng chúng ta không thể bỏ cuộc và phải tiếp tục cố gắng để tìm cách thoát khỏi tình huống này. Ô-đi-xê đã quên mất lời dặn dò của Xi-ếc-xê là không được cầm vũ khí. Anh ấy đã vội mặc áo giáp và cầm hai ngọn giáo dài. Tuy nhiên, Xi-la và Ka-ríp đã tấn công mạnh vào thuyền của chúng tôi và bắt mất sáu người khỏe mạnh nhất. Việc sử dụng ngôi kể thứ nhất ở đây giúp người đọc cảm nhận được những suy nghĩ, hành động của nhân vật. Chúng ta có thể nhìn thấy sự việc dưới góc nhìn của nhân vật và trải nghiệm cảm xúc của họ. Điều này giúp mọi việc được cảm nhận mang tính chủ quan và chân thực hơn. Nội dung của bài viết xoay quanh yêu cầu của người dùng và không vượt quá yêu cầu. Chúng ta đã phân tích tình huống mà Ô-đi-xê và các nhân vật khác phải đối mặt và cách họ đã vượt qua những khó khăn đó. Bài viết này giúp chúng ta hiểu rõ hơn về những trải nghiệm và cảm xúc của nhân vật trong tình huống đó.