Chuyến đi đến Đà Lạt - Khoảnh khắc lắng đọng
Chuyến đi đến Đà Lạt vào mùa thu năm ngoái là một trong những khoảnh khắc đáng nhớ nhất trong cuộc đời tôi. Từ những ngày đầu chuẩn bị, tôi đã cảm nhận được sự hồi hộp và mong chờ. Khi cuối cùng chúng tôi cũng đến được Đà Lạt, tôi như bị choáng ngợp bởi vẻ đẹp của thành phố.
Những ngôi nhà cổ kính, những con đường quanh co uốn lượn giữa những ngọn đồi xanh mướt, những khu vườn hoa rực rỡ sắc màu - tất cả tạo nên một bức tranh tuyệt đẹp. Tôi thích nhất là những buổi sáng sớm, khi sương mù còn bao phủ khắp nơi, tạo nên một không gian bình yên, lắng đọng. Lúc đó, tôi thường ngồi một mình trên ban công, thưởng thức tách cà phê thơm ngát và lắng nghe tiếng chim hót líu lo.
Nhưng khoảnh khắc khiến tôi xúc động nhất là khi chúng tôi đến thăm ngôi chùa cổ Linh Phước. Đứng trước những pho tượng Phật khổng lồ, tôi cảm thấy như được nhấn chìm vào một không gian tĩnh lặng, thiêng liêng. Những tia nắng xuyên qua những tán cây xanh tạo nên những vệt sáng lung linh, khiến tôi như lạc vào một thế giới khác. Tôi ngồi thiền, cảm nhận hơi thở của mình, và trong khoảnh khắc đó, tôi cảm thấy mọi âu lo, mệt mỏi đều tan biến.
Chuyến đi đến Đà Lạt đã để lại trong tôi những kỷ niệm khó phai. Nó không chỉ là một chuyến du lịch đơn thuần, mà còn là một cuộc hành trình tâm linh, giúp tôi tìm lại sự bình yên và cân bằng trong cuộc sống.