Nhà văn chiếm chỗ trong tâm trí ta, còn ta thì chiếm tác phẩm của họ!
Trước khi đọc một tác phẩm văn học, chúng ta thường không hề nghĩ tới những câu chuyện, sự việc hay vấn đề được đề cập trong đó. Tuy nhiên, khi chúng ta bắt đầu đọc, sức hút khó cưỡng của tác phẩm bắt đầu hiện ra. Những từ ngữ, hình ảnh và cảm xúc trong trang sách trở thành minh chứng sống động cho câu nói "nhà văn chiếm chỗ trong tâm trí ta". Nhưng liệu chúng ta có thể nói rằng chúng ta cũng chiếm tác phẩm của nhà văn? Trong quá trình đọc, chúng ta không chỉ đơn thuần là người đọc mà còn là người tạo ra ý nghĩa của tác phẩm. Chúng ta có thể tuỳ ý liên hệ, mở rộng và kết nối những điều được nói tới trong tác phẩm với trải nghiệm của riêng mình. Điều này có thể được coi là một phiên bản hiện đại của việc "chiếm tác phẩm" của nhà văn. Chúng ta không chỉ đọc một câu chuyện mà còn tạo ra một câu chuyện mới dựa trên những gì chúng ta đã đọc và cảm nhận. Tuy nhiên, không phải lúc nào chúng ta cũng "chiếm tác phẩm" của nhà văn một cách hoàn toàn. Đôi khi, chúng ta chỉ đơn thuần là người đọc và không tạo ra bất kỳ ý nghĩa hay tác động nào đến tác phẩm. Điều này phụ thuộc vào cảm xúc, kiến thức và trải nghiệm của mỗi người đọc. Một người có kiến thức sâu về một chủ đề có thể tạo ra nhiều ý nghĩa và kết nối hơn so với người khác. Vì vậy, chúng ta có thể nói rằng "nhà văn chiếm chỗ trong tâm trí ta, còn ta thì chiếm tác phẩm của họ" là một nhận định đúng đắn. Nhà văn tạo ra những tác phẩm để chúng ta đọc và tưởng tượng, nhưng chúng ta cũng có quyền tạo ra ý nghĩa và kết nối riêng dựa trên trải nghiệm của mình. Điều này làm cho việc đọc văn học trở thành một trải nghiệm tương tác và sáng tạo. Trong kết luận, chúng ta không chỉ là người đọc mà còn là người tạo ra ý nghĩa của tác phẩm văn học. Chúng ta có khả năng liên hệ, mở rộng và kết nối những điều được nói tới trong tác phẩm với trải nghiệm của riêng mình. Nhưng đồng thời, chúng ta cũng phải nhớ rằng không phải lúc nào chúng ta cũng "chiếm tác phẩm" của nhà văn một cách hoàn toàn.