Giữa Xuyên và Đạm Tiên: Một Gặp Gỡ Bi Ai Trước Tận
Trong tác phẩm "Truyện Kiều" của Nguyễn Du, có một đoạn văn nổi bật diễn tả cảnh Thuỷ Kiều và hai chị em cùng nhau đi chơi xuân, gặp phải một nấm mộ vô danh ven đường. Tiên, một ca nhi nổi danh tài sắc vẹn tròn nhưng bạc mệnh. Khi thấy nấm mộ đó, lòng Thuỷ Kiều trào dâng những cảm xúc sâu sắc. Lòng đâu sẵn mỗi thương tâm, Thoắt nghe Kiều đã đầm đầm châu sa. Đau đớn thay phận đàn bà! Lời rằng bạc mệnh cũng là lời chung. Nào người phượng chạ loan chung Nào người tích lục tham hồng là ai? Đã không kẻ đoái người hoài Sẵn đây ta thắp một vài nén hương. Gọi là gặp gỡ giữa đường, Hoạ là người dưới suối vàng biết cho. Lầm rầm khấn khửa nhỏ to, Sụp ngồi đặt $co^{6}$ trước mồ bước ra. Một vùng cỏ áy?bóng tà, Gió hiu hiu thổi một và bông lau. Rút trâm giắt sẵn mái đầu, Vạch da cây, vịnh bốn câu ba vần. Đoạn văn này không chỉ thể hiện nỗi buồn, nỗi cô đơn của Thuỷ Kiều mà còn thể hiện sự đồng cảm, sự chia sẻ của hai chị em với người đã khuất. Họ không chỉ đơn thuần là những người bạn mà còn là những người đồng hương, đồng khổ. Tuy nhiên, đoạn văn này cũng mở ra một câu hỏi lớn: Ai là người tích lục tham hồng? Ai là người phượng chạ loan chung? Câu hỏi này không chỉ dừng lại ở mức độ cá nhân mà còn mở rộng ra mức độ xã hội, đề cập đến vấn đề bất công, bất bình đẳng trong xã hội. Đoạn văn này cũng thể hiện sự phản cảm của tác giả đối với xã hội bất công, bất bình đẳng. Tác giả muốn nói rằng, trong xã hội bất công, không ai là người may mắn, không ai là người thành công. Mọi người đều phải đối mặt với những khó khăn, những thử thách. Cuối cùng, đoạn văn này cũng thể hiện sự hy vọng, sự tin tưởng vào tương lai. Dù cuộc sống có khó khăn, có thách thức đến đâu, người ta vẫn phải tiếp tục cuộc sống, vẫn phải đấu tranh để tìm kiếm hạnh phúc, để tìm kiếm công lý. Như vậy, đoạn văn này không chỉ là một đoạn văn đơn thuần mà còn là một thông điệp mạnh mẽ, một lời kêu gọi hành động. Nó muốn nói rằng, chúng ta phải đấu tranh cho công lý, cho hạnh phúc, cho một cuộc sống tốt đẹp hơn.