Phong cách viết trong tác phẩm 'Thằng Lụm'
Tác phẩm 'Thằng Lụm' của nhà văn Tô Hoài được viết bằng phong cách kể chuyện dân gian, với ngôn ngữ giản dị và gần gũi. Qua đó, tác giả đã khắc họa hình ảnh của Thằng Lụm - một đứa trẻ nghèo khó, bị bạc bẽo và phải sống một mình từ nhỏ. Trong đoạn văn trên, tác giả đã sử dụng ngôn ngữ trực tiếp và đối thoại giữa các nhân vật để tạo sự sống động và chân thực cho câu chuyện. Qua đó, chúng ta có thể thấy được tình cảm bi quan và sự cảm thông của tác giả dành cho những đứa trẻ nghèo khó như Thằng Lụm. Tác giả cũng đã sử dụng các chi tiết cụ thể như 'Thằng Lụm còi nhún vai, co mình lại tuông như ngọn gió' để tạo hình ảnh sinh động và dễ nhớ cho người đọc. Những chi tiết này giúp người đọc cảm nhận được sự khó khăn và cô đơn của Thằng Lụm. Tuy nhiên, tác giả cũng đã thể hiện sự lạc quan và hy vọng qua việc Thằng Lụm được bà dì nuôi dưỡng và chăm sóc. Bà dì đã giúp Thằng Lụm vượt qua khó khăn và sống một cuộc sống tốt hơn. Tóm lại, tác phẩm 'Thằng Lụm' của Tô Hoài được viết bằng phong cách kể chuyện dân gian, với ngôn ngữ giản dị và gần gũi. Qua đó, tác giả đã khắc họa hình ảnh của Thằng Lụm - một đứa trẻ nghèo khó, bị bạc bẽo và phải sống một mình từ nhỏ. Tác giả cũng đã thể hiện sự lạc quan và hy vọng qua việc Thằng Lụm được bà dì nuôi dưỡng và chăm sóc.