Điền (Giăng sáng) và Hộ (Đời thừa): Hai số phận, hai cách ứng xử với nghịch cảnh
Điền trong "Giăng sáng" và Hộ trong "Đời thừa" của Nam Cao, dù cùng xuất thân từ nông thôn nghèo khó, lại thể hiện những tính cách và cách ứng xử khác biệt trước nghịch cảnh cuộc đời. Điền, với vẻ ngoài hiền lành, chất phác, chấp nhận số phận, cam chịu nghèo khổ. Anh ta ít đấu tranh, tập trung vào công việc đồng áng, tìm niềm vui giản dị trong cuộc sống thường nhật. Sự chịu đựng của Điền là một dạng phản kháng thầm lặng, một sự thích nghi với hoàn cảnh khắc nghiệt. Ngược lại, Hộ trong "Đời thừa" lại mang trong mình khát vọng mãnh liệt về một cuộc sống tốt đẹp hơn. Anh ta không cam chịu số phận, luôn đấu tranh để thoát khỏi nghèo đói và sự bất công. Tuy nhiên, sự đấu tranh của Hộ lại thiếu phương hướng, dẫn đến sự thất vọng và bế tắc. Anh ta luôn khao khát nhưng lại thiếu nghị lực và sự chuẩn bị cần thiết để đạt được mục tiêu. Sự khác biệt giữa Điền và Hộ cho thấy hai thái độ sống đối lập trước nghịch cảnh: một bên là sự chấp nhận, một bên là sự phản kháng. Tuy nhiên, cả hai đều phản ánh chân thực những số phận nhỏ bé, những con người lao động cần cù nhưng lại chịu nhiều bất hạnh trong xã hội cũ. Sự đối lập này gợi ra nhiều suy ngẫm về cách ứng xử với cuộc đời, về ý nghĩa của sự đấu tranh và sự chấp nhận trong hoàn cảnh khó khăn. Cả hai nhân vật, dù khác nhau, đều để lại ấn tượng sâu sắc về sự kiên cường và nghị lực sống của con người trước nghịch cảnh.