Tình yêu và sự hy sinh trong gia đình
Trong gia đình của Mị, việc nấu cháo lớn hàng ngày đã trở thành một truyền thống. Mỗi sáng, khi gà gáy, Mị thức dậy và bắt đầu chuẩn bị bữa sáng cho gia đình. Nhưng điều đáng chú ý là Mị thường thức suốt đêm để thổi lửa và nấu cháo. Dù mệt mỏi, Mị vẫn không ngại làm việc này vì tình yêu và sự hy sinh của mình dành cho gia đình. Mỗi đêm, khi ngọn lửa bùng lên, Mị nhìn sang phía A Phủ và thấy mắt anh tràn đầy sự sống. Điều này cho thấy A Phủ vẫn còn sống và Mị cảm thấy an lòng. Dù có những đêm A Sú trở về và đánh Mị, nhưng Mị vẫn không ngừng thổi lửa và nấu cháo. Mị không quan tâm đến việc A Phủ có sống hay chết, mà chỉ quan tâm đến việc mình vẫn ở bên ngọn lửa. Mị đã trở thành một phần của ngọn lửa, không thể tách rời. Một đêm khuya, khi trong nhà đã yên tĩnh và mọi người đều đã ngủ, Mị lại thức dậy để thổi lửa. Khi ngọn lửa sáng lên, Mị nhìn sang phía A Phủ và thấy hai mắt anh mở nhưng đã đầy nước mắt. Mị nhớ lại đêm năm trước khi A Sú trói Mị, Mị cũng đã trói anh theo cách tương tự. Mị đã khóc nhiều lần, nhưng nước mắt chỉ chảy xuống miệng và cổ, không thể lau đi được. Mị nhận ra rằng A Sú đã buộc Mị trói và chết trong căn nhà này, và cũng đã buộc một người phụ nữ khác chết tương tự. Chúng ta không thể phủ nhận sự độc ác của họ. Trong gia đình của Mị, tình yêu và sự hy sinh đã trở thành một phần không thể thiếu. Mị không chỉ là người nấu cháo mà còn là ngọn lửa, biểu tượng cho tình yêu và sự sống. Dù có những khó khăn và đau khổ, Mị vẫn kiên trì thổi lửa và nấu cháo. Mị không chỉ hy sinh cho gia đình mình mà còn hy sinh cho tình yêu và sự sống.