Cảm nhận về đoạn thơ "Chưa chữ viết đã vẹn tròn tiếng nói
Đoạn thơ "Chưa chữ viết đã vẹn tròn tiếng nói" của tác giả Nguyễn Du là một tác phẩm tuyệt vời, mang lại cho người đọc những cảm nhận sâu sắc về tiếng Việt và những giá trị mà nó mang lại. Trong bài viết này, tôi sẽ trình bày cảm nhận của mình về đoạn thơ này. Đoạn thơ bắt đầu bằng những dòng thơ mô tả tiếng Việt như một con đường mờ ảo, lặn sao mờ, nhưng vẫn cao đẽm và mềm mại như tơ. Tôi cảm thấy rằng tiếng Việt là một biểu tượng của sự đa dạng và phong phú, mang lại cho người đọc những cảm giác về sự sống động và mạnh mẽ của ngôn ngữ này. Tiếng Việt không chỉ là một ngôn ngữ, mà còn là một phần của văn hóa và lịch sử của Việt Nam. Nó mang lại cho người đọc những kỷ niệm về những con đường, những tiếng heo may, và những con người đã đi qua những con đường đó. Tôi cảm thấy rằng tiếng Việt là một biểu tượng của sự gắn kết và truyền thống. Tuy nhiên, đoạn thơ cũng mang lại những cảm giác trầm và huyền bí. Những dòng thơ mô tả tiếng Việt như một con đường mờ ảo, lặn sao mờ, và những dòng thơ khác mô tả tiếng Việt như một tiếng vườn rợp bóng lả cành vươn. Tôi cảm thấy rằng những dòng thơ này mang lại cho người đọc những cảm giác về sự phức tạp và sâu sắc của ngôn ngữ này. Tóm lại, đoạn thơ "Chưa chữ viết đã vẹn tròn tiếng nói" của Nguyễn Du là một tác phẩm tuyệt vời, mang lại cho người đọc những cảm nhận sâu sắc về tiếng Việt và những giá trị mà nó mang lại. Tôi hy vọng rằng bài viết này đã truyền đạt được những cảm nhận của tôi về đoạn thơ này.