Cảm nhận về đoạn văn bản 'Mẹ kiếp! Không trách được người ta bảo: 'Tham như mõ'

essays-star4(189 phiếu bầu)

Đoạn văn bản "Mẹ kiếp! Không trách được người ta bảo: 'Tham như mõ'" mô tả một người đàn ông tham ăn đến mức không kiểm soát được bản thân. Anh ta không chỉ đòi ăn nhiều hơn số lượng đã được đưa ra mà còn xúc lấy thức ăn từ bàn của người khác. Anh ta tiến bộ trong nghề nghiệp mõ và trở thành một người mỏ tài ba, có thể nghĩ ra đủ cách để xoay người ta. Tuy nhiên, anh ta cũng trở nên đê tiện và không biết nhục mình. Đoạn văn bản này cho thấy tầm quan trọng của việc tự trọng và tôn trọng người khác. Khi một người bị khinh thường và làm nhục, anh ta có thể trở nên đê tiện và mất đi sự tự trọng. Thay vào đó, anh ta nên tự trọng và không để người khác làm nhục mình. Điều này dụng cho tình huống của Sinh trong đoạn văn bản sau. Sinh bị cái đói hành hạ đến mức không kiểm soát được bản thân và đã xúc phạm Mai. Tuy nhiên, khi đói quá, anh ta lại ăn những đồ cô vợ mang về. Điều này cho thấy sự thiếu tự trọng và không kiểm soát được bản thân. Tóm lại, đoạn văn bản "Mẹ kiếp! Không trách được người ta bảo: 'Tham như mỏ'" và tình huống của Sinh đều cho thấy tầm quan trọng của việc tự trọng và tôn trọng người khác. Khi một người bị khinh thường và làm nhục, anh ta có thể trở nên đê tiện và mất đi sự tự trọng. Thay vào đó, anh ta nên tự trọng và không để người khác làm nhục mình.