Sự khác biệt giữa phép cường điệu và phép ẩn dụ trong nghệ thuật ngôn ngữ

essays-star4(148 phiếu bầu)

Cả phép cường điệu và phép ẩn dụ đều là những biện pháp tu từ được sử dụng rộng rãi trong nghệ thuật ngôn ngữ nhằm tăng tính gợi hình, gợi cảm cho lời văn. Tuy nhiên, không phải ai cũng hiểu rõ sự khác biệt giữa hai phép tu từ này. Sự khác biệt ấy nằm ở cách thức tạo ra hiệu quả biểu đạt.

<h2 style="font-weight: bold; margin: 12px 0;">Sự phóng đại trong phép cường điệu</h2>

Phép cường điệu, như chính tên gọi của nó, là một biện pháp tu từ phóng đại sự việc, tính chất của đối tượng lên nhiều lần so với thực tế. Mục đích của phép cường điệu là nhằm gây ấn tượng mạnh với người đọc, người nghe, tạo sự bất ngờ, thú vị, đồng thời nhấn mạnh, khắc sâu vào tâm trí họ về một đối tượng, sự việc nào đó.

Ví dụ, trong câu ca dao "Bao giờ cho đến tháng ba/ Hoa gạo rụng xuống, bà già lên chơi", hình ảnh "hoa gạo rụng xuống" là một cách nói cường điệu về thời gian. Thực tế, hoa gạo chỉ rụng trong một khoảng thời gian ngắn ngủi. Cách nói cường điệu này nhằm nhấn mạnh sự xa cách về địa lý và sự mong mỏi được gặp gỡ của nhân vật trữ tình.

<h2 style="font-weight: bold; margin: 12px 0;">Sự úp mở trong phép ẩn dụ</h2>

Khác với phép cường điệu, phép ẩn dụ sử dụng sự tương đồng, mối liên hệ nào đó giữa hai đối tượng, sự vật, hiện tượng để thay thế cho nhau. Điểm mấu chốt của phép ẩn dụ nằm ở sự úp mở, gợi ý chứ không nói thẳng, buộc người đọc, người nghe phải tự suy luận, liên tưởng để hiểu được ý nghĩa ẩn chứa bên trong.

Ví dụ, trong câu thơ "Ngày ngày mặt trời đi qua trên lăng/ Thấy một mặt trời trong lăng rất đỏ" (Viếng lăng Bác - Viễn Phương), "mặt trời" thứ hai là một ẩn dụ chỉ Bác Hồ. Sự tương đồng ở đây là vẻ đẹp rực rỡ, sự trường tồn, bất diệt và tấm lòng ấm áp, bao la của Bác như chính mặt trời của tự nhiên.

<h2 style="font-weight: bold; margin: 12px 0;">Sự kết hợp giữa phép cường điệu và phép ẩn dụ</h2>

Trong nghệ thuật ngôn ngữ, phép cường điệu và phép ẩn dụ không phải lúc nào cũng đứng riêng lẻ. Đôi khi, chúng được kết hợp một cách hài hòa, bổ trợ cho nhau để tạo nên hiệu quả biểu đạt cao nhất.

Ví dụ, trong câu thơ "Bàn tay ta làm nên tất cả/ Có sức người sỏi đá cũng thành cơm" (Bài ca vỡ đất - Hoàng Trung Thông), tác giả đã sử dụng cả phép cường điệu và phép ẩn dụ. "Sỏi đá thành cơm" là một hình ảnh ẩn dụ, thể hiện sức mạnh phi thường của con người có thể biến đổi cả tự nhiên. Cùng với đó là phép cường điệu "bàn tay ta làm nên tất cả" càng góp phần khẳng định sức mạnh to lớn của con người trong công cuộc lao động, xây dựng đất nước.

Tóm lại, phép cường điệu và phép ẩn dụ là hai biện pháp tu từ đặc sắc, góp phần tạo nên sức hấp dẫn cho ngôn ngữ. Hiểu rõ bản chất và sự khác biệt giữa chúng sẽ giúp chúng ta sử dụng tiếng Việt một cách hiệu quả và tinh tế hơn.