Thời điểm sáng tác và hoàn cảnh ra đời của bài thơ Truyện Kiều của Nguyễn Du
Bài thơ Truyện Kiều của Nguyễn Du là một tác phẩm văn học kinh điển của Việt Nam, được sáng tác vào năm 1820. Đây là một trong những tác phẩm nổi tiếng nhất của Nguyễn Du, phản ánh cuộc sống và số phận của người phụ nữ Việt Nam trong thời kỳ đó. Nguyễn Du sáng tác bài thơ Truyện Kiều trong hoàn cảnh lịch sử đầy biến động. Ông sinh ra và lớn lên trong một gia đình nho giáo, nhưng sau khi cha mất, ông phải chịu nhiều khó khăn và thử thách sống. Những trải nghiệm này đã ảnh hưởng đến nội dung và cảm xúc trong bài thơ Truyện Kiều. Bài thơ Truyện Kiều kể về câu chuyện của Thị Kính, một cô gái nghèo khổ nhưng có tài năng và đức hạnh. Cô gặp gỡ nhiều khó khăn và thử thách trong cuộc sống, từ việc bị bắt cóc, đến việc bị lừa dối và bị bỏ rơi. Tuy nhiên, Thị Kính không từ bỏ và luôn giữ vững niềm tin và lòng dũng cảm. Cuối cùng, cô đã vượt qua tất cả và đạt được hạnh phúc và thành công trong cuộc sống. Bài thơ Truyện Kiều không chỉ phản ánh cuộc sống và số phận của người phụ nữ Việt Nam trong thời kỳ đó, mà còn mang lại những bài học quý giá về lòng dũng cảm, kiên trì và sự kiên nhẫn. Đây là một tác phẩm văn học kinh điển của Việt Nam, được đánh giá cao về nội dung và giá trị nghệ thuật.