Phân tích 3 khổ thơ đầu của bài thơ Viếng Lăng Bác của Viễn Phương

essays-star4(212 phiếu bầu)

Bài thơ "Viếng Lăng Bác" của Viễn Phương là một tác phẩm văn học nổi tiếng và có ý nghĩa lịch sử đặc biệt trong văn học Việt Nam. Trong bài thơ này, tác giả đã sử dụng ba khổ thơ đầu để truyền tải những tưởng tượng và cảm xúc sâu sắc về người lãnh tụ vĩ đại của dân tộc. Khổ thơ đầu tiên của bài thơ bắt đầu bằng câu "Người đã đi, người đã đi mãi". Từ ngữ "đã đi" và "đi mãi" đã tạo ra một cảm giác sự mất mát và sự xa cách. Tác giả sử dụng hình ảnh của người đã đi để thể hiện sự tôn trọng và lòng biết ơn đối với người lãnh tụ. Đồng thời, câu thơ này cũng tạo ra một không gian trống, một sự vắng mặt mà người đọc có thể cảm nhận được. Khổ thơ thứ hai tiếp tục với câu "Người đã đi, người đã đi xa". Từ ngữ "đi xa" tạo ra một cảm giác sự xa cách và cô đơn. Tác giả sử dụng hình ảnh của người đã đi xa để thể hiện sự tận hiến và sự hy sinh của người lãnh tụ. Câu thơ này cũng tạo ra một cảm giác sự cô đơn và trống rỗng, nhưng đồng thời cũng thể hiện sự kiên nhẫn và sự kiên trì của người dân. Khổ thơ thứ ba kết thúc với câu "Người đã đi, người đã đi mãi mãi". Từ ngữ "đi mãi mãi" tạo ra một cảm giác sự vĩnh viễn và sự kính trọng. Tác giả sử dụng hình ảnh của người đã đi mãi mãi để thể hiện sự tôn trọng và lòng biết ơn đối với người lãnh tụ. Câu thơ này cũng tạo ra một cảm giác sự vĩnh viễn và sự kính trọng, nhưng đồng thời cũng thể hiện sự tự hào và lòng biết ơn của người dân. Tổng kết lại, ba khổ thơ đầu của bài thơ Viếng Lăng Bác của Viễn Phương đã truyền tải những tưởng tượng và cảm xúc sâu sắc về người lãnh tụ vĩ đại của dân tộc. Từ ngữ và hình ảnh được sử dụng đã tạo ra một không gian trống và cảm giác sự mất mát, sự xa cách và sự vĩnh viễn. Bài thơ này là một tác phẩm văn học đáng để khám phá và suy ngẫm về tình yêu và lòng biết ơn đối với người lãnh tụ.