Sự tương phản trong bài thơ "Cảnh tựa chùa chiền, lòng tựa thầy
Bài thơ "Cảnh tựa chùa chiền, lòng tựa thầy" của tác giả Nguyễn Bính là một tác phẩm thơ đầy ý nghĩa và tương phản. Từng câu thơ trong bài thơ này mang đến cho chúng ta những suy nghĩ sâu sắc về cuộc sống và con người. Câu thơ đầu tiên "Cảnh tựa chùa chiền, lòng tựa thầy" đã tạo nên một hình ảnh tương phản giữa cảnh vật và tâm trạng của con người. Chùa chiền được miêu tả như một cảnh đẹp, thanh tịnh, mang đến sự yên bình và an lành. Trong khi đó, lòng người lại được so sánh với thầy, người có trách nhiệm hướng dẫn và giáo dục. Từ đó, chúng ta có thể hiểu rằng dù cuộc sống có thế nào đi chăng nữa, lòng người vẫn luôn cần được nuôi dưỡng và chăm sóc như một ngôi chùa chiền. Câu thơ thứ hai "Có thân chớ phải lợi danh vây" tiếp tục tạo ra một tương phản giữa hai khía cạnh của con người. Từ "thân" và "danh" đại diện cho hai khía cạnh vật chất và danh vọng. Tác giả nhấn mạnh rằng con người không nên chỉ tập trung vào việc kiếm lợi và danh vọng mà còn cần quan tâm đến giá trị thực sự của cuộc sống. Câu thơ thứ ba và thứ tư "Đêm thanh hớp nguyệt nghiêng chén, Ngày vắng xem hoa bợ cây" tạo ra một tương phản giữa đêm và ngày, giữa sự yên bình và sự sôi động. Đêm thanh với ánh trăng nghiêng chén mang đến cho chúng ta cảm giác thư thái và lãng mạn. Trong khi đó, ngày vắng hoa bợ cây tạo ra một hình ảnh trống rỗng và cô đơn. Từ đó, chúng ta có thể suy ngẫm về sự thay đổi của thời gian và cảm nhận được sự đối lập giữa hai khía cạnh của cuộc sống. Câu thơ thứ năm và thứ sáu "Cây rợp chồi cành chim kết tổ, Ao quang mấu ấu cá nên bầy" tiếp tục tạo ra một tương phản giữa sự tự nhiên và sự sống. Cây với những chồi cành rợp bóng tạo ra một môi trường thuận lợi cho chim xây tổ. Trong khi đó, ao quang với những con cá mấu ấu tạo ra một cảnh tượng sống động. Từ đó, chúng ta có thể thấy rằng sự tự nhiên và sự sống luôn tương phản và tương tác với nhau, tạo nên một cân bằng trong cuộc sống. Câu thơ cuối cùng "Ít nhiều tiêu sái lòng ngoài thế, Năng một ông