Mạch cảm xúc trong bài thơ "Vườn xưa
Bài thơ "Vườn xưa" của tác giả Tế Hanh mang đến cho chúng ta một mạch cảm xúc sâu lắng và đầy tình cảm. Từ những câu thơ đơn giản nhưng tinh tế, chúng ta có thể cảm nhận được những rung động tâm hồn của nhân vật chính trong bài thơ. Ngay từ những dòng đầu tiên, chúng ta được đưa vào một không gian yên bình và xanh tươi của một mảnh vườn xưa. Tuy nhiên, ngay sau đó, hình ảnh của bà mẹ già tóc mối ngày mỗi bạc đã đánh thức trong chúng ta một cảm giác buồn bã và nhớ nhung. Sự tương phản giữa vẻ xanh tươi của cây cối và sự già nua của bà mẹ già tạo nên một mạch cảm xúc đầy mâu thuẫn. Tiếp theo đó, chúng ta được đưa vào cuộc sống công tác của hai người, hai người yêu xa cách nhau. Hình ảnh của hai người như hai ngày nắng tránh ngày mưa, mặt trăng và mặt trời cách xa nhau, sao hôm và sao mai không cùng ở. Tất cả những hình ảnh này tạo nên một mạch cảm xúc của sự xa cách, sự nhớ nhung và hy vọng có một ngày hai người sẽ cùng trở lại vườn xưa. Bài thơ tiếp tục với những hình ảnh của mùa hạ, mùa thu, tháng mười hồng và tháng năm nhãn. Những hình ảnh này tạo nên một mạch cảm xúc của sự lưu luyến, sự nhớ nhung và sự mong đợi. Em theo chim đi vào tháng tám, anh theo chim đi vào tháng ba. Hai người cách xa nhau nhưng luôn nhớ nhau và hy vọng có một ngày sẽ trở lại vườn xưa. Cuối cùng, bài thơ kết thúc bằng hình ảnh của một ngày hè. Lần sau anh trở lại một ngày hè, một lần nữa tạo nên một mạch cảm xúc của sự mong đợi và hy vọng. Chúng ta không biết liệu hai người có thể trở lại vườn xưa hay không, nhưng mạch cảm xúc trong bài thơ đã để lại trong chúng ta một cảm giác sâu sắc về tình yêu và hy vọng. Tổng kết, bài thơ "Vườn xưa" của Tế Hanh đã tạo nên một mạch cảm xúc đầy tình cảm và mâu thuẫn. Từ những hình ảnh đơn giản nhưng tinh tế, chúng ta có thể cảm nhận được những rung động tâm hồn của nhân vật chính trong bài thơ. Mạch cảm xúc này đã để lại trong chúng ta một cảm giác sâu sắc về tình yêu và hy vọng.