** Kết bài bài thơ Quê Hương của Đỗ Trung Quân: Một cái nhìn sâu sắc về tình yêu quê hương **

essays-star3(204 phiếu bầu)

** Kết bài bài thơ "Quê Hương" của Đỗ Trung Quân không chỉ là sự khép lại về mặt hình thức mà còn là điểm nhấn khẳng định tình cảm sâu nặng, bền chặt của tác giả với quê hương. Câu thơ "<i>Và lòng tôi cứ thổn thức không nguôi</i>" không đơn thuần là miêu tả trạng thái cảm xúc mà là sự bộc lộ chân thành, mãnh liệt của một tâm hồn luôn hướng về cội nguồn. Từ "thổn thức" gợi lên sự xúc động sâu xa, khó tả, thể hiện sự nhớ thương da diết, không thể nào nguôi ngoai. Sự "không nguôi" này không chỉ là cảm xúc nhất thời mà là một tình cảm bền vững, ăn sâu vào tâm khảm, trở thành một phần không thể thiếu trong đời sống tinh thần của tác giả. Kết bài này để lại trong lòng người đọc nhiều suy ngẫm. Nó không chỉ là sự kết thúc của một bài thơ mà còn là lời nhắn nhủ về tình yêu quê hương đất nước. Tình cảm ấy không chỉ là sự nhớ nhung những hình ảnh cụ thể mà còn là sự gắn bó sâu sắc với mảnh đất, con người quê hương, với những kỉ niệm tuổi thơ êm đềm. Đọc đến đây, ta hiểu rằng, dù đi bất cứ nơi đâu, quê hương vẫn luôn hiện hữu trong tâm trí, trở thành nguồn động lực, niềm tin và sức mạnh tinh thần cho mỗi người. Cảm giác thổn thức ấy, chính là minh chứng rõ nét nhất cho tình yêu quê hương sâu đậm, không gì có thể thay thế.