** Vẻ đẹp tảo tần và đức hy sinh của người phụ nữ trong bài thơ "Thương vợ" **

essays-star4(263 phiếu bầu)

** Bài thơ "Thương vợ" của Trần Tế Xương không chỉ là lời thơ mà còn là bức tranh chân thực về cuộc sống vất vả, lam lũ của người phụ nữ thời xưa. Qua những câu thơ giản dị, ta thấy hiện lên hình ảnh bà Tú - người vợ tảo tần, hết lòng vì gia đình. "Quanh năm buôn bán ở mom sông, Nuôi đủ năm con với một chồng" đã khắc họa rõ nét công việc mệt nhọc, thường xuyên phải đối mặt với khó khăn trên sông nước của bà. Hình ảnh "lặn lội thân cò khi quãng vắng, Eo sèo mặt nước buổi đò đông" thể hiện sự vất vả, gian khổ, thậm chí nguy hiểm trong công việc của bà. Dù cuộc sống khó khăn, bà vẫn kiên trì, nhẫn nại, một mình gánh vác trọng trách nuôi chồng con. "Một duyên hai nợ, âu đành phận, Năm nắng mười mưa, dám quản công" cho thấy sự cam chịu, chấp nhận số phận nhưng cũng thể hiện ý chí mạnh mẽ, sự chịu đựng phi thường của bà Tú. Bà không than vãn, không oán trách mà âm thầm chịu đựng, làm tròn bổn phận của người vợ, người mẹ. Câu thơ cuối cùng "Cha mẹ thói đời ăn ở bạc: Có chồng hờ hững cũng như không!" tuy có chút chua chát, nhưng lại càng làm nổi bật lên sự hy sinh thầm lặng, lòng vị tha của bà. Dù chồng có phần hờ hững, bà vẫn một lòng một dạ, không hề oán trách. Vẻ đẹp của bà Tú không phải là vẻ đẹp lộng lẫy, kiêu sa mà là vẻ đẹp của sự tảo tần, đức hy sinh, của lòng chung thủy và sự chịu đựng. Đó là vẻ đẹp giản dị, bình thường nhưng lại vô cùng cao quý, đáng trân trọng. Qua bài thơ, ta không chỉ cảm nhận được tình thương của người chồng dành cho vợ mà còn thấy được sự kính trọng, ngưỡng mộ trước phẩm chất cao đẹp của người phụ nữ Việt Nam. Đọc bài thơ, ta càng thêm yêu thương và trân trọng những người phụ nữ, những người mẹ, những người vợ đã và đang âm thầm hy sinh vì gia đình, vì hạnh phúc của người thân. Sự hy sinh thầm lặng ấy thật đáng ngưỡng mộ và xứng đáng được tôn vinh.