Tình cảm mẹ trong bài thơ "Mẹ ơi" của Nguyễn Ngọc Hưng

essays-star4(245 phiếu bầu)

Bài thơ "Mẹ ơi" của Nguyễn Ngọc Hưng là một tác phẩm đầy cảm xúc, thể hiện tình yêu thương và sự hy sinh của mẹ dành cho con. Qua những hình ảnh giản dị như thềm, vách, chănơ đã tái hiện một cách sinh động tình cảm mẹ con. Đầu tiên, bài thơ mở đầu bằng hình ảnh thềm, vách, chăn - những vật dụng hàng ngày trong gia đình, nhưng lại trở thành biểu tượng cho sự che chở, bảo vệ của mẹ. Thềm giữ dấu chân, vách giữ bóng, chăn giữ hơi - tất cả đều thể hiện sự hiện diện yên ả, bao dung của mẹ. Khi chiều về, con mắt lệ đầy vơi giọt dài giọt vắn, thể hiện nỗi buồn, nỗi nhớ của con khi phải xa mẹ. Tiếp theo, bài thơ nhắc đến những kỷ niệm ngọt ngào khi còn nhỏ, khi cả hai đôi đũa đều được sử dụng để chia sẻ một mâm cơm. Nhưng giờ đây, chỉ còn lại một đôi đũa trong tay con, còn một đôi đũa mồ côi, khiến con cảm thấy nghẹn ngào. Hình ảnh này không chỉ thể hiện sự mất mát mà còn là sự hy sinh của mẹ vì con. Cuối cùng, bài thơ kết thúc bằng câu "Nghẹn ngào con nuốt cho trôi chén buồn", thể hiện sự đồng cảm, đồng cảm của con với mẹ. Con không thể nào quên được những giây phút buồn bã, nhưng cũng không thể nào không biết ơn những hy sinh của mẹ. Tóm lại, bài thơ "Mẹ ơi" của Nguyễn Ngọc Hưng là một tác phẩm đầy cảm xúc, thể hiện tình yêu thương và sự hy sinh của mẹ dành cho con. Qua những hình ảnh giản dị, bài thơ đã tái hiện một cách sinh động tình cảm mẹ con, khiến người đọc không khỏi xúc động và trân trọng hơn những giây phút bên mẹ.