Cuộc chiến tranh và sự xa cách trong tình phụ tử
Cuộc chiến tranh là một thử thách lớn đối với tình cảm gia đình, đặc biệt là tình phụ tử. Tôi đã trải qua một cuộc chiến tranh kéo dài 8 năm, và nó đã chia cắt tình cha con của tôi. Ba tôi đã hy sinh bản thân để bảo vệ tổ quốc, và trong suốt thời gian đó, tôi chỉ có thể nhìn vào bức ảnh chung của ba và mẹ để hình dung ra ông. Sự xa cách này đã khiến tôi khao khát một gia đình êm ấm, nơi có cả cha lẫn mẹ. Mẹ thường kể cho tôi nghe về ba, và mỗi lần mẹ đều nói rằng ba vẫn khỏe, vẫn yêu thương tôi rất nhiều. Mẹ cũng kể những câu chuyện về cuộc sống của ba trên chiến trường. Thời gian trôi đi chậm rãi, và sau 8 năm, ba tôi được nghỉ phép về nhà. Tin tức này khiến tôi vui mừng và hồi hộp, tôi mong ngóng được gặp ba. Một buổi sáng, khi tôi đang ngồi chơi trước sân, một người đàn ông từ xa gọi tôi là con. Ban đầu, tôi không tin vì có thể đó chỉ là một người giống ba tôi. Ba tôi không có vết sẹo dài trên mặt như người đàn ông đó. Tôi bắt đầu lo lắng và ái ngại. Khi người đàn ông tiến lại gần, tôi nghe thấy tiếng gọi "Thu! Con" và tôi bàng hoàng, lo sợ. Tôi nghĩ trong lòng, "Chẳng lẽ đó là ba của tôi? Rõ ràng là ánh mắt đó rồi! Nhưng người trước mắt tôi lại không giống ba trong tấm hình mà mẹ đưa tôi". Tôi hoài nghi, sau đó nhìn ba một cách chằm chằm và bỏ chạy, kêu thét gọi má tôi. Ba tôi như bị đóng băng, không biết phải làm gì. Hai tay ba buông xuống, nhìn theo tôi đang bỏ chạy. Trong 3 ngày sau đó, có lần mẹ đánh tôi để bắt tôi gọi người đó là ba, nhưng tôi vẫn kiên quyết không nghe. Tôi cảm thấy thất vọng vì tôi không thể tìm thấy ba thực sự. Trong nhà, ba luôn vỗ về tôi, nhưng càng vỗ về tôi, tôi càng đẩy ba ra xa. Tôi không chịu gọi ba. Dù má có nói đó là ba và bảo tôi gọi "ba", tôi vẫn không gọi. Tôi chỉ nói trống rỗng và cố tránh từ "ba" ra. Nhưng ba không nghe những lời tôi nói, ngồi im chờ đợi tôi gọi. Cuộc chiến tranh đã tạo ra sự xa cách giữa tôi và ba. Tôi không biết người tôi đang nhìn thấy thực sự là cha mình hay không. Tôi đang đấu tranh trong lòng giữa việc tin rằng người đó là ba và sự hoài nghi. Tôi mong rằng một ngày nào đó, tình phụ tử của chúng tôi sẽ được khắc phục và chúng tôi có thể sống trong một gia đình đầm ấm, có cả cha lẫn mẹ. Kết luận: Cuộc chiến tranh đã tạo ra sự xa cách đau lòng trong tình phụ tử của tôi. Tôi hy vọng rằng một ngày nào đó, chúng tôi có thể khắc phục sự xa cách này và tìm lại tình cảm gia đình êm ấm.