Phép thơ và cảm xúc trong bài thơ 'Nhớ rừng' của Thế Lữ

essays-star3(157 phiếu bầu)

Bài thơ "Nhớ rừng" của Thế Lữ là một tác phẩm thơ trữ tình, thể hiện tình cảm sâu sắc của tác giả dành cho thiên nhiên. Bài thơ gồm 9 câu, mỗi câu đều mang đến một hình ảnh, một cảm xúc riêng biệt, tạo nên một bức tranh sinh động về rừng xanh và những kỷ niệm gắn bó. Câu đầu tiên, "Nào đâu những đêm vàng bên bờ suối, Ta say mỗi đứng uống ánh trǎng tan?" đã tạo ra một hình ảnh về những đêm vàng rực rỡ bên bờ suối, nơi tác giả cảm thấy say sưa và thấm thía từng giọt ánh trăng. Câu này thể hiện sự kết hợp giữa ánh sáng và nước, tạo nên một không gian yên bình và lãng mạn. Tiếp theo, "Đâu những ngày mưa chuyển bốn phương ngàn, Ta lặng ngắm giang sơn ta đôi mới?" mang đến hình ảnh của những ngày mưa phùn, nơi tác giả lặng ngắm và cảm nhận vẻ đẹp mới mẻ của giang sơn. Câu này thể hiện sự tĩnh lặng và sự ngắm nhìn sâu sắc của tác giả về thiên nhiên. Câu "Đâu những bình minh cây xanh nǎng gội, Tiếng chim ca giấc ngủ ta tưng bừng?" tạo ra hình ảnh của những buổi bình minh tươi sáng, nơi cây xanh nảy nở và tiếng chim ca vang lên. Câu này thể hiện sự sống động và tươi vui của thiên nhiên. Câu "Đâu những chiều lênh láng máu sau rừng. Ta đợi chết mảnh mặt trời gay gắt, Để ta chiếm lấy riêng phần bí mật?" thể hiện sự mạo hiểm và sự tàn khốc của thiên nhiên. Tác giả đã sử dụng hình ảnh của mặt trời gay gắt và sự tàn khốc của rừng để thể hiện sự kiên định và quyết tâm của mình trong việc khám phá và chiếm lấy những bí mật của thiên nhiên. Cuối cùng, câu "Than ôi! Thời oanh liệt nay còn đâu?" thể hiện sự tiếc nuối và nỗi buồn của tác giả về những thời kỳ oanh liệt đã qua. Câu này thể hiện sự gắn bó và tình cảm sâu sắc của tác giả dành cho thiên nhiên và những kỷ niệm đã qua. Tóm lại, bài thơ "Nhớ rừng" của Thế Lữ là một tác phẩm thơ trữ tình, thể hiện tình cảm sâu sắc của tác giả dành cho thiên nhiên. Bài thơ sử dụng các hình ảnh sinh động và cảm xúc chân thực để tạo nên một bức tranh sinh động về rừng xanh và những kỷ niệm gắn bó.