Phân tích về sự lạ và quen trong bài thơ "Tháp Mười lạ. Tháp Mười quen
Bài thơ "Tháp Mười lạ. Tháp Mười quen" của tác giả Hồ Dzếnh đã mang đến cho độc giả một cảm xúc pha trộn giữa sự lạ lẫm và quen thuộc. Trong bài thơ, tác giả mô tả hình ảnh của Tháp Mười như một biểu tượng cho sự đối lập giữa cái mới mẻ và cái quen thuộc trong cuộc sống. Sự lạ lẫm được thể hiện qua việc tác giả miêu tả hồn ta đuối giữa sắc sen ngàn đời, tạo nên một không gian xa lạ và bí ẩn. Đồng thời, việc em quăng một nụ cười và ta chạy theo bắt hụt hơi mấy lần thể hiện sự khao khát và mất mát trong tìm kiếm điều gì đó mới mẻ và không thể hiểu rõ. Tuy nhiên, sự quen thuộc cũng xuất hiện qua những dòng thơ về Tháp Mười thân, bao nẻo mòn chân còn thèm. Tác giả đã khéo léo kết hợp giữa sự lạ lẫm và quen thuộc để tạo ra một tác phẩm thơ đầy ẩn ý và sâu sắc. Nhìn chung, bài thơ "Tháp Mười lạ. Tháp Mười quen" không chỉ là một tác phẩm thơ đơn thuần mà còn là một tác phẩm nghệ thuật đầy ý nghĩa, khơi gợi suy tư và cảm xúc của độc giả về sự đối lập trong cuộc sống.