Sự mê hoặc của đoạn thơ "Và Biển" trong bài thơ Thuyền của Xuân Quỳnh
Trong bài thơ Thuyền của Xuân Quỳnh, có một đoạn thơ đặc biệt đã gợi lên trong tôi những cảm xúc sâu sắc. Đó là đoạn thơ "Và Biển", một tác phẩm mang đậm tính chất tưởng tượng và sức mạnh biểu đạt của ngôn từ. Đoạn thơ "Và Biển" đã khiến tôi mê hoặc bởi sự tương phản giữa hai yếu tố: biển và con người. Trong đó, biển được miêu tả như một thực thể mạnh mẽ, vĩ đại và bao la, trong khi con người lại nhỏ bé và yếu đuối trước sức mạnh của nó. Từng câu thơ trong đoạn này đều mang đến cho tôi cảm giác như đang đứng trước một cảnh tượng hùng vĩ và mê hoặc. Đoạn thơ bắt đầu bằng câu "Biển đâu rồi? Biển đâu rồi?" đã tạo nên một sự hồi hộp và tò mò trong tâm trí của tôi. Tôi cảm nhận được sự khao khát của nhà thơ muốn tìm kiếm và khám phá biển, nhưng đồng thời cũng thấy được sự mất mát và cô đơn khi biển không còn hiện diện. Câu thơ này đã đánh thức trong tôi những suy nghĩ về sự vô tận và bí ẩn của biển. Tiếp theo, đoạn thơ tiếp tục với câu "Biển đâu rồi? Biển đâu rồi?" đã tạo nên một sự lặp lại, nhưng lần này mang đến một cảm giác sâu sắc hơn. Tôi cảm nhận được sự tuyệt vọng và cô đơn trong giọng điệu của nhà thơ, như một lời kêu gọi tuyệt vọng đến biển. Đoạn thơ này đã khiến tôi nhận ra rằng sự mất mát và cô đơn không chỉ tồn tại trong những người sống, mà còn trong cả những thực thể vĩnh cửu như biển. Cuối cùng, đoạn thơ kết thúc bằng câu "Biển đâu rồi? Biển đâu rồi?" đã tạo nên một sự kết thúc mở, để lại cho tôi một cảm giác bất mãn và tò mò. Tôi cảm nhận được sự không thể nắm bắt và hiểu rõ hoàn toàn về biển, nhưng đồng thời cũng thấy được sự hấp dẫn và sức mạnh của nó. Đoạn thơ này đã khiến tôi nhận ra rằng sự mê hoặc không chỉ đến từ việc hiểu rõ một điều gì đó, mà còn từ việc chấp nhận và khám phá những điều không thể hiểu rõ. Từ đoạn thơ "Và Biển" trong bài thơ Thuyền của Xuân Quỳnh, tôi đã cảm nhận được sự mê hoặc và sức mạnh của ngôn từ. Đoạn thơ này đã khiến tôi nhìn nhận lại sự nhỏ bé và yếu đuối của con người trước sức mạnh của thiên nhiên, đồng thời cũng khơi dậy trong tôi những suy nghĩ về sự vô tận và bí ẩn của cuộc sống.