Xuân Diệu và hành trình tìm kiếm trong thơ "Hành quân giữa rừng xuân
Xuân Diệu, một trong những tên tuổi của thơ Việt Nam, đã từng khẳng định rằng thơ phải xuất phát từ thực tại, từ đời sống, nhưng phải đi qua một tâm hồn, một trí tuệ và khi đi qua như vậy, tâm hồn, trí tuệ phải in dấu ẩn vào đó thật sâu sắc, càng cá thể, càng độc đáo, càng hay. Trong bài thơ "Hành quân giữa rừng xuân", Xuân Diệu đã thể hiện rõ nét quan điểm này. Bài thơ bắt đầu với hình ảnh của một hành quân giữa rừng xuân, nơi mà tiếng chim gí, ngân nga tiếng suối và gió ngàn tạo nên một không gian yên bình và thanh tịnh. Rừng xuân với màu xanh biếc và những bông hoa mai nở rộ tạo nên một bức tranh sinh động và đẹp mắt. Tuy nhiên, hành trình của người đi không chỉ dừng lại ở việc ngắm cảnh. Họ mang theo ba lô nặng và súng cầm tay, thể hiện sự kiên định và quyết tâm trong cuộc sống. Đường xa biết mấy dặm dài nhớ thương, thể hiện sự gắn bó và tình cảm sâu sắc với quê hương và gia đình. Trong khi hành trình, người đi nhận được sự ủng hộ và đồng cảm từ những người xung quanh. Mẹ ở quê hương cũng chừng đang dõi theo đường ta đi, thể hiện sự quan tâm và lo lắng của người mẹ dành cho con cái. Đêm mưa, ngày nắng sá gì, quân thù còn đó ta đi chưa về, thể hiện sự kiên trì và lòng dũng cảm trong cuộc sống. Cuối cùng, khi đến được rừng xuân, người đi được tiếp đón bởi những chim rừng thánh thỏt bên khe, nhìn lên xanh biếc bốn bề rừng xuân. Đây là một hình ảnh đẹp và đầy ý nghĩa, thể hiện sự hòa hợp và kết nối giữa con người và thiên nhiên. Tóm lại, bài thơ "Hành quân giữa rừng xuân" của Xuân Diệu đã thể hiện rõ nét quan điểm của ông về thơ. Thơ phải xuất phát từ thực tại, từ đời sống, nhưng phải đi qua một tâm hồn, một trí tuệ và khi đi qua như vậy, tâm hồn, trí tuệ phải in dấu ẩn vào đó thật sâu sắc, càng cá thể, càng độc đáo, càng hay. Bài thơ không chỉ ngắm cảnh mà còn thể hiện sự kiên định, quyết tâm và tình cảm sâu sắc của con người trong cuộc sống.