Tình cảm trữ tình trong khổ thơ 3,4 của bài thơ "Nhớ mùa phượng xưa
Trong bài thơ "Nhớ mùa phượng xưa", nhà thơ Hàn Mặc Tử đã tạo nên một không gian lãng mạn và trữ tình qua việc miêu tả tình cảm của chủ thể. Đặc biệt, khổ thơ 3,4 là những dòng thơ đầy sức cuốn hút và đậm chất trữ tình. Trong khổ thơ 3, nhà thơ viết: "Mùa phượng nở rồi, anh đi xa/ Em ngồi đây, nhớ mãi chẳng qua". Những từ ngữ đơn giản nhưng chứa đựng một tình cảm sâu sắc. Chủ thể trữ tình trong bài thơ này đã trải qua một cuộc tình đau khổ và hiện tại anh đang xa cách với người yêu. Sự nhớ nhung và tình cảm trữ tình của anh được thể hiện qua việc anh ngồi một mình, nhớ mãi không thôi. Không chỉ là sự nhớ nhung, mà còn là sự đau khổ và cô đơn khi anh phải sống trong kỷ niệm của quá khứ. Khổ thơ 4 tiếp tục tạo nên một không gian trữ tình và lãng mạn: "Em ơi! Anh đã đi xa rồi/ Trời xanh mây trắng, lòng anh buồn". Những câu thơ này cho thấy sự tương phản giữa trạng thái tâm trạng của chủ thể và thiên nhiên xung quanh. Trời xanh mây trắng tưởng chừng là một hình ảnh đẹp nhưng lại mang đến cho anh một cảm giác buồn bã. Điều này cho thấy tình cảm trữ tình của chủ thể không chỉ phụ thuộc vào mối quan hệ với người yêu mà còn bị ảnh hưởng bởi môi trường xung quanh. Từ khổ thơ 3,4 của bài thơ "Nhớ mùa phượng xưa", ta có thể cảm nhận được tình cảm trữ tình và lãng mạn của chủ thể. Những dòng thơ đơn giản nhưng chứa đựng một sự đau khổ và cô đơn sâu sắc. Bài thơ này là một lời ca ngợi tình yêu và cũng là một lời than thở về sự xa cách và nhớ nhung.