Sự hồi sinh tinh tế trong tâm hồn nhân vật Mị của Tô Hoài
Trong đoạn trích trên, nhân vật Mị được miêu tả trong tình huống ngồi một mình vào ngày Tết, khi mọi người đã về nhà hoặc đi chơi. Mị tự nhủ rằng mình vẫn còn trẻ và muốn đi chơi như những người khác. Tuy nhiên, Mị không thể ra khỏi nhà vì không có ai đưa đi. Mị cảm thấy buồn bã và nhớ về những ngày Tết trước đây. Tác giả Tô Hoài đã tinh tế trong việc diễn tả sự hồi sinh trong tâm hồn của nhân vật Mị. Mị nhìn ra cửa sổ và thấy ánh trăng trắng, khiến lòng Mị trở nên vui sướng như những đêm Tết ngày xưa. Mị cảm thấy trẻ lại và muốn đi chơi. Tuy nhiên, Mị nhận ra rằng không có ai đưa đi và cảm thấy buồn bã hơn. Mị thậm chí nghĩ đến việc tự sát nếu có một chiếc lá ngón trong tay. Nhưng sau đó, Mị lại nhìn thấy niềm vui trong việc nghe tiếng sáo gọi bạn yêu bay qua cửa sổ. Từ cách diễn tả tâm trạng và hành động của Mị, ta có thể thấy sự tinh tế của Tô Hoài trong việc miêu tả sự hồi sinh trong tâm hồn nhân vật. Mị trải qua một loạt cảm xúc từ buồn bã đến vui sướng, từ ý muốn tự sát đến niềm vui trong việc nghe tiếng sáo. Tô Hoài đã tạo ra một hình ảnh sống động về sự biến đổi tâm trạng của Mị và sự tinh tế trong việc diễn tả sự hồi sinh trong tâm hồn nhân vật. Từ đoạn trích trên, ta có thể nhận thấy rằng Tô Hoài đã thành công trong việc tạo ra một nhân vật sống động và tinh tế trong việc miêu tả sự hồi sinh trong tâm hồn của Mị. Sự biến đổi tâm trạng của Mị từ buồn bã đến vui sướng và niềm vui trong việc nghe tiếng sáo đã tạo nên một hình ảnh sâu sắc về sự sống động và phức tạp của con người.