Nghệ thuật kể chuyện: Khi "tôi" trở thành "người khác" và "người khác" trở thành "tôi" ##

essays-star4(306 phiếu bầu)

Câu nói của Orhan Pamuk trong diễn từ Nobel Văn học 2006 đã khơi gợi một vấn đề thú vị về nghệ thuật kể chuyện: "phải kể chuyện mình như thể đó là chuyện của người khác và chuyện người khác lại như chuyện của chính anh ta". Để hiểu rõ hơn ý nghĩa của câu nói này, chúng ta cần phân tích hai khía cạnh chính: <strong style="font-weight: bold;">Thứ nhất, kể chuyện mình như thể đó là chuyện của người khác:</strong> * <strong style="font-weight: bold;">Tách biệt bản thân khỏi câu chuyện:</strong> Khi nhà văn kể về chính mình, việc tách biệt bản thân khỏi câu chuyện giúp họ nhìn nhận một cách khách quan, tránh sự phiến diện và cảm tính. Thay vì "tôi" là trung tâm, nhà văn sẽ trở thành người kể chuyện, đưa ra những chi tiết, cảm xúc, suy nghĩ một cách khách quan, như thể đang kể về một nhân vật khác. * <strong style="font-weight: bold;">Tạo khoảng cách để nhìn nhận vấn đề:</strong> Việc tách biệt bản thân khỏi câu chuyện giúp nhà văn nhìn nhận vấn đề một cách toàn diện hơn. Họ có thể nhận ra những điểm mạnh, điểm yếu, những sai lầm và những bài học rút ra từ chính cuộc sống của mình. * <strong style="font-weight: bold;">Tăng tính thuyết phục cho câu chuyện:</strong> Khi nhà văn kể chuyện mình như thể đó là chuyện của người khác, người đọc sẽ dễ dàng đồng cảm và tin tưởng vào câu chuyện hơn. Bởi lẽ, họ cảm nhận được sự chân thật, sự khách quan và sự không vụ lợi trong lời kể. <strong style="font-weight: bold;">Thứ hai, kể chuyện người khác như chuyện của chính mình:</strong> * <strong style="font-weight: bold;">Thấu hiểu tâm lý nhân vật:</strong> Để kể chuyện người khác như chuyện của chính mình, nhà văn cần phải thấu hiểu tâm lý, suy nghĩ, cảm xúc của nhân vật. Họ phải đặt mình vào vị trí của nhân vật, cảm nhận cuộc sống, những khó khăn, những niềm vui, những nỗi buồn của họ. * <strong style="font-weight: bold;">Kết nối với độc giả:</strong> Khi nhà văn kể chuyện người khác như chuyện của chính mình, họ sẽ tạo ra sự đồng cảm và kết nối với độc giả. Bởi lẽ, độc giả sẽ cảm nhận được sự chân thật, sự đồng điệu và sự chia sẻ trong lời kể. * <strong style="font-weight: bold;">Tạo chiều sâu cho câu chuyện:</strong> Việc kể chuyện người khác như chuyện của chính mình giúp nhà văn tạo ra chiều sâu cho câu chuyện. Họ có thể khai thác những khía cạnh tâm lý, những vấn đề xã hội, những giá trị nhân văn ẩn chứa trong câu chuyện. <strong style="font-weight: bold;">Kết luận:</strong> Câu nói của Orhan Pamuk đã chỉ ra một quy tắc vĩnh hằng trong nghệ thuật kể chuyện: đó là sự kết hợp giữa sự khách quan và sự chủ quan. Nhà văn cần phải tách biệt bản thân khỏi câu chuyện để nhìn nhận một cách khách quan, đồng thời phải thấu hiểu tâm lý nhân vật để tạo ra sự đồng cảm và kết nối với độc giả. Khi "tôi" trở thành "người khác" và "người khác" trở thành "tôi", câu chuyện sẽ trở nên chân thật, sâu sắc và đầy sức thuyết phục.