Phân Tích Nghệ Thuật Miêu Tả Tâm Lý Trong

essays-star4(185 phiếu bầu)

Nguyễn Du là bậc thầy về miêu tả tâm lý nhân vật, và bút pháp tài hoa ấy được thể hiện rõ nét qua đoạn trích "Kiều ở lầu Ngưng Bích". Trong không gian chật hẹp, tù túng, tâm hồn Kiều như bị giam cầm, dày vò bởi nỗi nhớ thương và lo lắng.

Nàng nhớ về cha mẹ, những người thân yêu nhất, với tấm lòng hiếu thảo vô bờ bến. Từ ngữ "xót xa" cho thấy sự day dứt, đau lòng của Kiều khi nghĩ về công cha nghĩa mẹ chưa báo đáp. Nỗi nhớ ấy như ngọn lửa âm ỉ, thiêu đốt tâm can nàng.

<h2 style="font-weight: bold; margin: 12px 0;">Nỗi Nhớ Quê Hương Và Người Thân</h2>

Không chỉ nhớ gia đình, Kiều còn đau đáu hướng về quê hương, nơi chôn rau cắt rốn. Hình ảnh "cầu Nại" và "bến Lương" hiện lên mờ ảo, xa xôi, càng khiến nỗi nhớ quê của Kiều thêm da diết. Nàng khao khát được trở về, được sống trong vòng tay yêu thương của gia đình, nhưng tất cả chỉ là ảo vọng.

<h2 style="font-weight: bold; margin: 12px 0;">Nỗi Lo Sợ Và Bất An Cho Số Phận</h2>

Giữa cảnh "buồn trông" và "ngán ngẩm", Kiều bỗng giật mình thon thót khi nghe tiếng chim kêu, tiếng vượn hú. Âm thanh hoang vắng, rợn ngợp ấy như báo hiệu những điều chẳng lành, khiến nàng càng thêm lo sợ cho số phận mình.

Nàng ý thức được thân phận bèo dạt mây trôi, bị dòng đời xô đẩy, không thể làm chủ cuộc đời mình. Nỗi bất an, lo lắng cho tương lai mờ mịt như những bóng ma ám ảnh tâm hồn Kiều.

<h2 style="font-weight: bold; margin: 12px 0;">Tâm Trạng Tuyệt Vọng Và Buông Xuôi</h2>

Càng nghĩ, Kiều càng cảm thấy bế tắc, tuyệt vọng. Nàng tự ví mình như "hoa trôi bèo dạt", như "lá vàng trước gió", những hình ảnh ẩn dụ cho số phận mong manh, lênh đênh.

Giọng thơ ở những câu kết đoạn trích như lời than thở, buông xuôi cho số phận. Kiều đã mất hết niềm tin vào cuộc sống, chỉ còn lại nỗi đau đớn, tuyệt vọng bao trùm.

Bằng bút pháp miêu tả tâm lý tài tình, Nguyễn Du đã khắc họa thành công chân dung một Thúy Kiều tài sắc vẹn toàn nhưng phải chịu số phận bất hạnh. Đoạn trích "Kiều ở lầu Ngưng Bích" không chỉ là bức tranh tâm trạng đầy u uất, bi thương của Kiều mà còn thể hiện tấm lòng nhân đạo sâu sắc của đại thi hào.