Tranh luận về việc Tần Quỳnh bắt Đại sư vì tội giết người
Trong đoạn hội thoại trên, Tần Quỳnh nhận nhiệm vụ từ vua nhà Đường để bắt Đại sư vì tội giết người hàng loạt. Khi Tần Quỳnh đến nơi, cô nói với Đại sư rằng nếu người này không đầu hàng triều đình nhà Đường, thì đừng trách Tần Quỳnh đã đắc tội với người. Đại sư đáp lại rằng anh ta không đầu hàng và yêu cầu Tần Quỳnh đi về. Tần Quỳnh tiếp tục đe dọa rằng nếu Đại sư không đầu hàng, triều đình nhà Đường sẽ kết án anh ta tử hình. Đại sư quả quyết không đầu hàng và Tần Quỳnh gọi anh ta ngoan cố. Cuối cùng, Tần Quỳnh và Đại sư lao vào đánh nhau và Tần Quỳnh thành công bắt được Đại sư để đưa về triều đình nhà Đường để quy án và kết án tù. Trong cuộc tranh luận này, có hai quan điểm đối lập. Tần Quỳnh đại diện cho triều đình nhà Đường và đang thực hiện nhiệm vụ của mình để bắt giữ tội phạm. Cô cho rằng nếu Đại sư không đầu hàng, thì anh ta sẽ phải chịu trách nhiệm và bị kết án. Trong khi đó, Đại sư không đồng ý đầu hàng và quyết tâm không chấp nhận yêu cầu của triều đình. Anh ta cho rằng việc đầu hàng sẽ làm mất đi lòng tự trọng và sự độc lập của mình. Trong cuộc tranh luận này, có thể thấy rằng cả hai bên đều có lập trường rõ ràng và không chịu nhượng bộ. Tần Quỳnh đại diện cho quyền lực và sự tuân thủ luật pháp, trong khi Đại sư đại diện cho sự đấu tranh cho quyền tự do và công lý. Cuối cùng, việc Tần Quỳnh bắt được Đại sư và đưa anh ta về triều đình nhà Đường để quy án và kết án tù cho thấy quyền lực của triều đình đã chiến thắng. Trong cuộc tranh luận này, chúng ta có thể thấy rằng việc đối đầu giữa quyền lực và quyền tự do là một vấn đề phức tạp. Mỗi bên đều có lập trường và lý lẽ của riêng mình. Tuy nhiên, cuối cùng, quyền lực thường chiến thắng và áp đặt quyết định của mình.