Lối về đất mẹ: Góc nhìn từ văn học hiện đại Việt Nam
Con người ta sinh ra, lớn lên rồi lại rời xa những điều thân thuộc để kiếm tìm hạnh phúc, thành công. Ấy vậy mà, dẫu có đi đến phương trời nào, trong sâu thẳm tâm hồn mỗi người vẫn đau đáu một nỗi nhớ quê hương, nhớ về nơi chôn rau cắt rốn. Nỗi niềm ấy đã trở thành nguồn cảm hứng bất tận cho văn học, và văn học hiện đại Việt Nam cũng không nằm ngoài dòng chảy mãnh liệt ấy. Những trang viết lay động lòng người đã khắc họa nên bức tranh về "lối về đất mẹ" đầy xúc động, nơi tâm hồn con người tìm về với cội nguồn, với những giá trị tinh thần thuần khiết và cao đẹp.
<h2 style="font-weight: bold; margin: 12px 0;">#### Nỗi nhớ quê hương da diết trong tâm hồn người con xa xứ</h2>
Lối về đất mẹ trước hết được soi chiếu qua lăng kính của nỗi nhớ. Nỗi nhớ ấy thường trực, ám ảnh và day dứt trong tâm trí những người con xa quê. Trong thơ của Chế Lan Viên, ta bắt gặp hình ảnh người lính Tây Tiến năm xưa, nay trở về thăm chiến trường xưa, bồi hồi nhớ về một thời hoa lửa:
"Sông Mã xa rồi Tây Tiến ơi!
Nhớ về rừng núi, nhớ chơi vơi"
Nỗi nhớ quê hương của người lính là nỗi nhớ về một thời tuổi trẻ oanh liệt, về những đồng đội đã nằm xuống cho Tổ quốc. Nỗi nhớ ấy da diết, khôn nguôi, in hằn trong tâm trí như một phần không thể thiếu của cuộc đời.
Không chỉ hiện hữu trong thơ ca, nỗi nhớ quê hương còn thấm đẫm trong những trang văn xuôi. Truyện ngắn "Làng" của Kim Lân là minh chứng rõ nét cho tình yêu quê hương tha thiết của người nông dân. Ông Hai, dù phải đi tản cư xa làng, vẫn luôn hướng về mảnh đất quê hương với niềm tự hào và kiêu hãnh. Nghe tin làng mình bị giặc đốt, ông đau đớn, tủi hổ như chính mình bị tổn thương. Nỗi đau ấy là minh chứng hùng hồn cho tình yêu làng, yêu nước sâu sắc của người nông dân Việt Nam.
<h2 style="font-weight: bold; margin: 12px 0;">#### Lối về đất mẹ - Hành trình tìm lại bản ngã và giá trị sống đích thực</h2>
Lối về đất mẹ không chỉ dừng lại ở nỗi nhớ, mà còn là hành trình tìm về với bản ngã, với những giá trị sống đích thực. Trong dòng chảy xô bồ của cuộc sống hiện đại, con người dễ bị cuốn vào vòng xoáy của danh vọng, tiền tài mà lãng quên đi những giá trị tinh thần cao đẹp. Lúc ấy, quê hương như một điểm tựa vững chắc, níu giữ tâm hồn con người, giúp họ nhận ra điều gì là thực sự quan trọng.
Tiểu thuyết "Bến không chồng" của Dương Hướng là câu chuyện về những con người trở về sau chiến tranh, mang trong mình đầy thương tích cả về thể xác lẫn tâm hồn. Họ tìm về với mảnh đất quê hương, với hy vọng tìm lại sự bình yên và hàn gắn những vết thương lòng. Lối về đất mẹ trong tác phẩm này là lối về với sự tha thứ, bao dung và tình yêu thương.
<h2 style="font-weight: bold; margin: 12px 0;">#### Lối về đất mẹ - Khát vọng được cống hiến và xây dựng quê hương</h2>
Lối về đất mẹ còn là khát vọng được cống hiến, xây dựng quê hương ngày càng giàu đẹp. Thế hệ trẻ ngày nay, được sinh ra và lớn lên trong hòa bình, càng ý thức sâu sắc về trách nhiệm của mình đối với quê hương, đất nước. Họ mang trong mình hoài bão lớn lao, mong muốn góp sức mình xây dựng đất nước phồn vinh, sánh vai với bạn bè quốc tế.
Hình ảnh những người trẻ trở về từ nước ngoài, mang theo kiến thức và kinh nghiệm học hỏi được để áp dụng vào thực tiễn, đóng góp cho sự phát triển của quê hương đã trở nên ngày càng phổ biến. Họ là minh chứng sống động cho tinh thần yêu nước, tự hào dân tộc và khát vọng cống hiến cho đất nước.
Lối về đất mẹ là một chủ đề xuyên suốt, mang đậm tính nhân văn trong văn học hiện đại Việt Nam. Qua những trang viết thấm đẫm tình cảm, ta thêm hiểu và thêm yêu quê hương, đất nước. Lối về ấy không chỉ là về mặt địa lý, mà còn là hành trình trở về với cội nguồn văn hóa, với những giá trị tinh thần tốt đẹp của dân tộc, để từ đó sống đẹp hơn, có ích hơn cho xã hội.