Phân tích bài thơ "Ngôn Chí - Bài 3" của Nguyễn Trãi
Bài thơ "Ngôn Chí - Bài 3" của Nguyễn Trãi là một tác phẩm văn học cổ điển của Việt Nam. Trong bài thơ này, tác giả sử dụng thể thơ tự do và phương thức biểu đạt chính là miêu tả cuộc sống đời thường. Nhân vật trữ tình trong bài thơ thể hiện sự yêu thích cuộc sống yên bình và thanh tịnh. Nhân vật này không quan tâm đến những thị phi và cuộc sống phức tạp, mà tìm niềm vui trong những điều đơn giản và tự nhiên. Điều này được thể hiện qua việc nhân vật trữ tình thích bữa ăn dầu có dưa muối và áo mặc nài chi gấm. Những điều này đều là những thứ giản dị và bình thường trong cuộc sống hàng ngày. Bài thơ cũng miêu tả về sự đồng cảm và quan tâm của nhân vật trữ tình đối với thiên nhiên và con người. Nhân vật trữ tình dưỡng nước cho thanh trì thưởng nguyệt và cày đất ngõ ải lảnh ương hoa. Điều này cho thấy sự quan tâm và tình yêu của nhân vật trữ tình đối với môi trường xung quanh và con người. Cuối cùng, bài thơ còn thể hiện sự tưởng tượng và sáng tạo của nhân vật trữ tình. Trong đêm tuyết, nhân vật trữ tình hứng động và ngâm được câu thần dặng dặng ca. Điều này cho thấy sự tưởng tượng và khả năng sáng tạo của nhân vật trữ tình. Tóm lại, bài thơ "Ngôn Chí - Bài 3" của Nguyễn Trãi là một tác phẩm văn học cổ điển thể hiện sự yêu thích cuộc sống yên bình và thanh tịnh của nhân vật trữ tình. Nhân vật này tìm niềm vui trong những điều đơn giản và tự nhiên, đồng thời có sự quan tâm và tình yêu đối với thiên nhiên và con người. Bài thơ cũng thể hiện sự tưởng tượng và sáng tạo của nhân vật trữ tình.