Phân tích đoạn trích truyện thơ Nôm "Đèn thông khêu cạn, giấc hoè chưa nên
Trong đoạn trích truyện thơ Nôm "Đèn thông khêu cạn, giấc hoè chưa nên", chúng ta được đưa vào một không gian tưởng tượng đầy màu sắc và cảm xúc. Tác giả đã sử dụng ngôn ngữ tinh tế và hình ảnh tươi sáng để tạo ra một bức tranh tình yêu đầy lãng mạn và sâu sắc. Ngay từ câu đầu tiên, "Nỗi nàng canh cánh nào quên", chúng ta đã cảm nhận được sự nhớ nhung và tình cảm sâu sắc của nhân vật chính. Từ đó, tác giả tiếp tục mô tả hình ảnh của một bướm vương lấy sầu hoa, tượng trưng cho tình yêu đau khổ và đau đớn. Câu thơ "Đoạn tương tư ấy nghĩ mà buồn tênh" thể hiện sự đau khổ và cô đơn của nhân vật chính khi tình yêu không được đáp lại. Trong đoạn trích này, tác giả cũng sử dụng các hình ảnh về âm nhạc và rượu để tăng thêm sự lãng mạn và tình cảm. Câu thơ "Có khi gảy khúc đàn tranh, Nước non ngao ngán ra tình hoài nhân" cho thấy tình yêu có thể được biểu đạt qua âm nhạc và nghệ thuật. Từ "tình hoài nhân" cũng thể hiện sự tương tư và nhớ nhung của nhân vật chính. Đoạn trích cũng mô tả những cảnh đời thường như ngồi suốt năm canh, ngắm bóng trăng tàn, và tiếng chiêm hót sớm. Những hình ảnh này tạo ra một không gian thơ mộng và lãng mạn, đồng thời thể hiện sự tương tư và sầu muộn của nhân vật chính. Tuy nhiên, đoạn trích cũng để lại một câu hỏi cho người đọc: "Nỗi riêng, riêng biết, dã dề với ai!" Câu hỏi này thể hiện sự cô đơn và không thể chia sẻ của nhân vật chính trong tình yêu. Đây là một yếu tố quan trọng trong truyện thơ Nôm, khi tình yêu thường được xem là một trạng thái cá nhân và không thể chia sẻ hoàn toàn với người khác. Tổng kết lại, đoạn trích truyện thơ Nôm "Đèn thông khêu cạn, giấc hoè chưa nên" tạo ra một bức tranh tình yêu lãng mạn và sâu sắc. Tác giả đã sử dụng ngôn ngữ tinh tế và hình ảnh tươi sáng để thể hiện sự tương tư, nhớ nhung và cô đơn trong tình yêu. Đoạn trích này cũng để lại một câu hỏi cho người đọc, thể hiện sự không thể chia sẻ hoàn toàn của tình yêu.