Liệu 'Aftersun' có phải là một bộ phim về nỗi buồn?

essays-star4(166 phiếu bầu)

"Aftersun" là một bộ phim đầy ám ảnh, khiến người xem phải suy ngẫm về những ký ức tuổi thơ, những mối quan hệ gia đình và sự mất mát. Bộ phim kể về chuyến du lịch của Sophie, một cô gái trẻ, cùng với bố của mình, Calum, đến một khu nghỉ dưỡng ở Thổ Nhĩ Kỳ vào những năm 1990. Qua những thước phim được quay bằng máy quay video gia đình, chúng ta được chứng kiến ​​những khoảnh khắc vui vẻ, những cuộc phiêu lưu và những khoảnh khắc đầy cảm xúc của hai cha con. Tuy nhiên, ẩn sâu bên trong những hình ảnh tươi đẹp ấy là một nỗi buồn khó tả, một sự nghi ngờ về quá khứ và một nỗi ám ảnh về những điều chưa được nói ra.

<h2 style="font-weight: bold; margin: 12px 0;">Nỗi buồn ẩn giấu trong những khoảnh khắc vui vẻ</h2>

"Aftersun" không phải là một bộ phim về nỗi buồn theo nghĩa truyền thống. Nó không tập trung vào những cảnh đau khổ hay những lời thoại bi thương. Thay vào đó, nỗi buồn được thể hiện một cách tinh tế, ẩn giấu trong những khoảnh khắc vui vẻ, những nụ cười và những trò chơi của hai cha con. Sophie, khi trưởng thành, nhìn lại những thước phim cũ và nhận ra rằng Calum, người cha yêu thương của cô, đang phải đối mặt với những vấn đề riêng tư, những nỗi buồn mà cô không hề biết. Những khoảnh khắc vui vẻ, những nụ cười của Calum, giờ đây trở nên ám ảnh bởi sự nghi ngờ về sự thật ẩn giấu bên trong.

<h2 style="font-weight: bold; margin: 12px 0;">Sự mất mát và nỗi nhớ</h2>

"Aftersun" là một bộ phim về sự mất mát, không chỉ là sự mất mát của một người cha mà còn là sự mất mát của tuổi thơ, của những ký ức đẹp đẽ. Sophie, khi trưởng thành, cố gắng tìm kiếm những mảnh ghép còn thiếu trong ký ức của mình, cố gắng hiểu rõ hơn về người cha đã khuất. Những thước phim cũ trở thành những manh mối, những dấu hiệu dẫn dắt cô đến với sự thật về Calum, về những nỗi buồn mà anh đã phải chịu đựng. Sự mất mát của Calum, sự mất mát của tuổi thơ, tạo nên một nỗi buồn sâu sắc, một nỗi nhớ da diết về những gì đã qua.

<h2 style="font-weight: bold; margin: 12px 0;">Nỗi buồn của sự im lặng</h2>

"Aftersun" là một bộ phim về sự im lặng, về những điều chưa được nói ra. Sophie và Calum, hai cha con, dường như không thể chia sẻ những cảm xúc thật sự của mình. Những khoảnh khắc vui vẻ, những trò chơi, những nụ cười, đều là những lớp vỏ bọc che giấu những nỗi buồn sâu thẳm bên trong. Sự im lặng, sự thiếu vắng những lời nói, tạo nên một khoảng cách khó lấp đầy giữa hai cha con, một khoảng cách đầy ám ảnh và nỗi buồn.

<h2 style="font-weight: bold; margin: 12px 0;">Sự thật về Calum</h2>

"Aftersun" không chỉ là một bộ phim về nỗi buồn, mà còn là một bộ phim về sự thật. Sophie, khi trưởng thành, cố gắng tìm kiếm sự thật về Calum, về những gì đã xảy ra trong quá khứ. Những thước phim cũ, những manh mối nhỏ nhặt, giúp cô dần dần hé lộ những bí mật về người cha của mình. Sự thật về Calum, về những nỗi buồn mà anh đã phải chịu đựng, khiến Sophie đau lòng, nhưng cũng giúp cô hiểu rõ hơn về người cha yêu thương của mình.

"Aftersun" là một bộ phim đầy ám ảnh, khiến người xem phải suy ngẫm về những ký ức tuổi thơ, những mối quan hệ gia đình và sự mất mát. Nỗi buồn trong "Aftersun" không phải là một nỗi buồn đơn thuần, mà là một nỗi buồn phức tạp, ẩn giấu trong những khoảnh khắc vui vẻ, những nụ cười và những trò chơi. Nó là nỗi buồn của sự mất mát, của sự im lặng, của những điều chưa được nói ra. "Aftersun" là một bộ phim về sự thật, về việc tìm kiếm những mảnh ghép còn thiếu trong ký ức, về việc hiểu rõ hơn về những người thân yêu của mình.