**Hạnh phúc mong manh, ngắn ngủi của Vũ Thị Thiết trong "Chuyện người con gái Nam Xương"** ##
Nhà phê bình Đồng Thị Sáo đã có một nhận xét tinh tế về hạnh phúc của Vũ Thị Thiết trong "Chuyện người con gái Nam Xương": "Hạnh phúc trong cuộc đời Vũ Thị Thiết là một thứ hạnh phúc vô cùng mong manh, ngắn ngủi. Mong manh như sương như khói và ngắn ngủi như kiếp sống của đoá phù dung sớm nở, tối tàn". Phân tích tác phẩm, chúng ta sẽ thấy rõ sự thật phũ phàng đằng sau nhận xét này. Thật vậy, hạnh phúc của Vũ Thị Thiết là một thứ hạnh phúc mong manh, dễ vỡ. Từ khi kết hôn với Trương Sinh, nàng luôn cố gắng vun vén hạnh phúc gia đình, hết lòng yêu thương chồng con. Nàng là người phụ nữ đảm đang, hiền dịu, luôn giữ gìn phẩm hạnh, "nết na, hiền hậu". Tuy nhiên, hạnh phúc ấy lại bị đe dọa bởi sự nghi ngờ, ghen tuông vô cớ của Trương Sinh. Chỉ một lời đồn thổi vô căn cứ, Trương Sinh đã vội vàng kết tội vợ, đẩy nàng vào cảnh oan ức, tủi nhục. Hạnh phúc gia đình, vốn được vun trồng bằng tình yêu và sự tin tưởng, giờ đây tan vỡ chỉ vì sự thiếu hiểu biết và lòng ghen tuông mù quáng của người chồng. Hạnh phúc của Vũ Thị Thiết còn ngắn ngủi như kiếp sống của đoá phù dung. Nàng sống một cuộc đời ngắn ngủi, đầy bi kịch. Sau khi bị chồng nghi oan, nàng phải bỏ nhà ra đi, sống một cuộc sống cô đơn, tủi nhục. Cuối cùng, nàng chọn cách giải thoát cho bản thân bằng cái chết bi thương. Hạnh phúc của nàng như một giấc mơ ngắn ngủi, vụt tắt khi chưa kịp trọn vẹn. Qua việc phân tích "Chuyện người con gái Nam Xương", chúng ta càng thêm thấm thía lời nhận xét của nhà phê bình Đồng Thị Sáo. Hạnh phúc của Vũ Thị Thiết là một thứ hạnh phúc mong manh, ngắn ngủi, dễ dàng bị đánh cắp bởi những nghi ngờ, ghen tuông vô cớ. Tác phẩm là lời cảnh tỉnh về sự nguy hiểm của lòng ghen tuông, đồng thời cũng là lời khẳng định về phẩm giá, lòng tự trọng của người phụ nữ trong xã hội phong kiến. Nó khiến chúng ta suy ngẫm về giá trị của hạnh phúc và sự cần thiết của sự tin tưởng, thấu hiểu trong mỗi mối quan hệ.