Kỷ niệm không quên với ông ngoại yêu quý

essays-star4(227 phiếu bầu)

Ông ngoại, với mái tóc bạc phơ và nụ cười ấm áp, luôn là nguồn cảm hứng bất tận cho em. Dù không còn nhỏ bé, nhưng mỗi khi bên ông, em lại tìm thấy sự bình yên của tuổi thơ. Ông không chỉ là người kể chuyện cổ tích mỗi tối, mà còn là người thầy dạy em về cuộc sống qua những câu chuyện đời thường. Những buổi chiều rảo bước cùng ông dưới hàng cây xanh mát, em được nghe về những kỷ niệm xưa, về bài học làm người, về tình yêu quê hương đất nước. Ông ngoại dạy em cách nhìn nhận thế giới bằng con mắt lạc quan, yêu thương và trân trọng những điều nhỏ nhặt nhất. Mỗi lần thất bại, ông là bờ vai vững chắc để em tựa vào. Ông ngoại không chỉ an ủi mà còn chỉ cho em cách đứng dậy từ sai lầm, rút ra bài học quý giá. Ông ngoại, với bàn tay gầy guộc nhưng ấm áp, đã dạy em cách kiên nhẫn và bền bỉ. Em biết rằng, không phải lúc nào ông cũng sẽ ở bên cạnh em, nhưng những giá trị mà ông truyền đạt sẽ còn mãi trong tim em. Ông ngoại không chỉ là người thân yêu, mà còn là ngọn hải đăng dẫn lối cho em trong hành trình cuộc đời. Em sẽ luôn ghi nhớ và trân trọng từng khoảnh khắc quý báu bên ông, và hứa sẽ sống sao cho xứng đáng với những tình cảm và bài học mà ông đã dành cho em.