Sự phát triển và suy thoái của Nho giáo trong lịch sử Việt Nam

essays-star4(278 phiếu bầu)

Nho giáo, một trường phái tư tưởng có ảnh hưởng sâu rộng trong văn hóa Trung Quốc, đã từng phát triển cực thịnh ở thời nhà Hậu Lê và sau đó suy thoái dần ở Việt Nam từ đầu thế kỷ 20. Để hiểu được nguyên nhân của sự biến đổi này, chúng ta cần xem xét các yếu tố lịch sử, xã hội và văn hoá.

Trước hết, vào thời nhà Hậu Lê (1533-1789), Nho giáo được coi là trọng điểm của giáo dục và quản lí quốc gia. Các triều đình áp dụng chính sách khuyến khích việc nghiên cứu kinh sách để duy trì quyền lực. Những người theo Nho giáo được coi là danh môn uy tín trong xã hội. Tuy nhiên, khi Pháp thuộc Đông Dương vào cuối thế kỷ 19 và bắt đầu chiếm dụng toàn bộ Việt Nam vào năm 1884, vai trò của Nho giáo bắt đầu suy thoái.

Sự ra đời của chủ nghĩa mới mang lại sự tiếp cận khoa học và hiện đại cho xã hội Việt Nam. Triều Nguyễn đã không còn áp dụng các nguyên tắc Nho giáo trong quản lí quốc gia mà chuyển sang theo phong cách phương Tây. Đồng thời, việc lan rộng kiến thức mới từ các nước phương Tây đã làm cho vai trò của Nho giáo ngày càng ít được coi trọng.

Tóm lại, sự phát triển và suy thoáI của Nho Giáo trong lịch sử Viêt Nam có liên quan mật thiết với các biến cố lớn diễn ra trong xã hôI va van hoa Viet nam qua cac giaI doan Iich su khac nhau.