Nét đẹp của tình mẫu tử trong hai đoạn thơ ##
Hai đoạn thơ cuối trong bài thơ "Đổi cả thiên thu tiếng mẹ cười" của Trần Trung Đạo và 4 câu thơ đầu của bài thơ "Mẹ ta trả nhớ về không" của Đỗ Trung Quân đều khắc họa tình mẫu tử thiêng liêng, nhưng mỗi tác giả lại sử dụng những cách thể hiện khác nhau. Trong "Đổi cả thiên thu tiếng mẹ cười", tác giả Trần Trung Đạo sử dụng hình ảnh ẩn dụ "tiếng mẹ cười" để thể hiện sự hy sinh thầm lặng của người mẹ. Tiếng cười ấy là tiếng cười của niềm vui, của sự thanh thản, của sự mãn nguyện khi chứng kiến con mình trưởng thành. Câu thơ "Đổi cả thiên thu tiếng mẹ cười" là lời khẳng định về giá trị thiêng liêng của tình mẫu tử, một tình yêu cao cả, vượt lên trên mọi vật chất, danh vọng. Trong khi đó, Đỗ Trung Quân lại sử dụng hình ảnh "mẹ ta trả nhớ về không" để thể hiện sự nhớ nhung da diết của người con đối với mẹ. Câu thơ "Mẹ ta trả nhớ về không" là lời khẳng định về sự hiện diện của mẹ trong tâm trí người con, dù mẹ đã không còn ở bên cạnh. Cả hai đoạn thơ đều sử dụng ngôn ngữ giản dị, mộc mạc nhưng đầy cảm xúc, thể hiện sự trân trọng và biết ơn đối với người mẹ. Tuy nhiên, nếu như Trần Trung Đạo tập trung vào sự hy sinh của người mẹ thì Đỗ Trung Quân lại tập trung vào nỗi nhớ nhung của người con. Qua hai đoạn thơ, ta thấy được tình mẫu tử là một tình cảm thiêng liêng, bất diệt, là nguồn động lực giúp con người vượt qua mọi khó khăn, thử thách trong cuộc sống.